HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 541 Tằm xuân bạc

Cập nhật lúc: 2025-10-20 04:46:14
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hành hạ? Ngươi định hành hạ ai?” Bà đồng hỏi quỷnghi hoặc, chắc ai từng hỏi bà câu đó.

“Trần Tây.” đáp thẳng, giọng lạnh. Tên khốn , nếu trị , thề làm .

“Hừ, là kẻ pháp lực yếu nhất nơi , ai ai cũng ghét, mà vẫn sống nhởn nhơ. Biết vì ?” Bà đồng hỏi quỷhỏi tiếp.

Ta gật đầu. Dĩ nhiên , nãy trong đại sảnh hết . Trần Tây đầu hàng Phó lão đại, trở thành tay chân tín. Có Phó lão đại chống lưng, đương nhiên sống khỏe.

. Có Phó lão đại che chở, chẳng ai dám động tới . Lão dê già , ở đây phụ nữ nào mà quấy rối? Ai nấy chỉ dám tức mà dám . Phó lão đại cũng chẳng lạ gì, chỉ giả vờ thấy. Vì trong mắt , chúng chẳng , chỉ cần canh giữ nơi , thành nhiệm vụ là đủ.”

Bà đồng hỏi quỷ nghiến răng mà , đủ để thấy bà căm ghét Trần Tây và Phó lão đại đến mức nào, chỉ tiếc là bất lực.

“Thôi , báo thù nữa.” , khi xong lời bà .

“Ngươi sợ ?” Bà đồng hỏi quỷ , vẻ ngạc nhiên, ngờ nhụt chí nhanh như .

“Không !” lắc đầu, “Ta định g.i.ế.c , để trấn an lòng .”

“Cái gì?” bà càng kinh ngạc hơn, mặt co giật, những nốt rỗ mặt cũng run theo.

“Đó là tâm phúc của Phó lão đại đấy. Nếu ngươi g.i.ế.c , chắc chắn sẽ kết cục . Ngươi sợ ?” Bà đồng hỏi quỷ hỏi .

“Sợ gì chứ? Ngươi tin , còn quan trọng hơn .” nhạt, nét mặt thản nhiên, hề lo lắng chuyện Phó lão đại xử lý.

Việc đột nhiên g.i.ế.c Trần Tây, lý do đơn giản ở đây ai cũng ghét . Giết lòng , như thế càng dễ thu phục họ về phe .

Còn chuyện Phó lão đại trả thù, chẳng buồn bận tâm. Đừng là g.i.ế.c Trần Tây, dù g.i.ế.c con trai Phó lão đại nữa thì ? Cùng lắm phạt đôi chút, chứ nếu mệnh hệ gì, chuyện phong ấn nhà họ Tiền sẽ đổ bể, khi đó c.h.ế.t còn thảm hơn .

“Ngươi thật g.i.ế.c Trần Tây ?” Bà đồng hỏi quỷhỏi nữa.

“Thật.” gật đầu chắc nịch. Mối hận cũ mới tính một lượt, thêm lòng dân phẫn uất, hôm nay nhất định chết.

Đừng đám ở các phòng khác, e cả mấy chị “phục vụ” xinh cũng sẽ vỗ tay tán thành, chỉ là họ dám tay. Đã , để làm cho.

“Được, nếu ngươi g.i.ế.c Trần Tây, sẽ theo ngươi đến cùng. Dù ngoài , cũng giúp ngươi thoát khỏi đây. Âm thuật của chủ yếu là thông linh và dưỡng linh, giúp nhiều , nhưng một thể giúp ngươi.” Bà đồng hỏi quỷ xong liền mở nắp chum gạo. Con quỷ lúc nãy chui đó, lập tức lặn sâu xuống trong đống gạo biến mất. Bà nhẹ nhàng đậy nắp .

Làm xong một loạt động tác đó, Bà đồng hỏi quỷ dẫn ngoài, tới căn phòng chéo đối diện.

“Chị Lưu, trong đó ?” bà gõ cửa hỏi.

“Vào .” giọng bên trong vang lên.

Giọng quen tai, hình như từng trong đại sảnh lúc nãy.

Được cho phép, Bà đồng hỏi quỷ mở cửa bước cùng , bước chân , giật suýt thốt tiếng. Trên khung cửa treo một con rắn lớn, thấy , nó liền cúi đầu, lè lưỡi “xì xì” đe dọa, trông dữ tợn vô cùng.

Con rắn độc chẳng con “ngân bao thiết” trong đại sảnh khi nãy ? Nhìn phụ nữ trong phòng, quả nhiên chính là chơi rắn khi đó. Không ngờ bà cũng trở về phòng .

“Tiểu Linh, vô lễ.” phụ nữ . Con rắn lập tức thu đầu , cuộn treo ngược khung cửa, còn phát tiếng động nào nữa.

“Ngươi đưa tới đây làm gì?” đàn bà nuôi rắn hỏi Bà đồng hỏi quỷ.

“Hắn g.i.ế.c Trần Tây, cho chút độc.” Bà đồng hỏi quỷ khẩn cầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-541-tam-xuan-bac.html.]

“Không cần hạ độc. Ta từng đấu với , g.i.ế.c .” chắc nịch. Thằng đó thủ tầm thường, âm thuật chẳng gì đặc biệt, thể tự tay xử lý.

“Ngươi dám g.i.ế.c Trần Tây ư? Không sợ Phó lão đại ?” đàn bà nuôi rắn cũng kinh ngạc chẳng kém.

“Không sợ. Trong mắt Tam trưởng lão, quan trọng hơn Trần Tây, Phó lão đại dám động .” đáp.

Lúc , Bà đồng hỏi quỷ khẽ cúi , thì thầm:

“Chị Lưu, là cháu trai của Đường Vân.”

“Cái gì? Ngươi là…” đàn bà nuôi rắn kinh hãi, bật dậy khỏi ghế.

“Ngươi là cháu của đàn ông ? Người duy nhất từng trốn thoát khỏi nơi ?”

Ta gật đầu, thêm. Cũng thấy ngượng vì “thơm lây” nhờ danh ông nội.

“Được, ngươi g.i.ế.c Trần Tây, ủng hộ. thể cho ngươi độc quá rõ ràng, vì ở đây chỉ dùng độc. Nếu c.h.ế.t vì trúng độc, Phó lão đại sẽ nghi đầu tiên.” đàn bà nuôi rắn .

“Ta , cần hạ độc. Tên đó thể tự tay giết.” lắc đầu nữa. Dù , vẫn ghi nhận lòng của bà . Có độc thì an hơn thật, nhưng phiền phức, chi bằng tay trực tiếp cho gọn.

“Ha, tự tin là , nhưng đừng quá xem thường Trần Tây. Dù yếu nhất ở đây, nhưng nghĩa là kẻ yếu thật sự. Người thể giam nơi hàng chục năm, ai mà chẳng chút bản lĩnh.” đàn bà nuôi rắn , giọng nghiêm túc.

Ta nhíu ngươi suy nghĩ, cảm thấy lời bà cũng lý. Đã , nên cẩn thận một chút. Ta gật đầu, đồng ý theo kế hoạch của Bà đồng hỏi quỷ, dùng độc để g.i.ế.c Trần Tây.

Người đàn bà nuôi rắn trầm ngâm giây lát, lấy một con tằm xuân. Con tằm màu bạc, nhỏ như hạt gạo, nhưng to hơn một chút.

: “Ngũ độc là rết, thạch sùng, cóc, rắn, bọ cạp, đều đủ. Chúng chỉ cần tay là c.h.ế.t ngay, hung hiểm vô cùng, đến quỷ cũng khó đề phòng. độc tính quá mạnh, Phó lão đại chỉ liếc qua là do làm.

Còn thuốc độc, cũng đủ loại, hạc đỉnh hồng, thập bộ tán, đoạn trường tán... nhưng đều quá dữ, g.i.ế.c dễ mà cũng lộ dễ, nên thích hợp. Còn con tằm xuân bạc , độc tính ôn hòa, g.i.ế.c kín kẽ.”

Tằm xuân bạc là vật cực hiếm, thường chẳng tới. Dùng nó để g.i.ế.c , quả là gì bằng. Cách dùng cũng đơn giản, chỉ cần đặt nó lên gáy Trần Tây, trong ba giây nó sẽ chui cơ thể, chạm tới tủy xương. Chưa đầy một phút, da sẽ đổi màu bạc, tê liệt, nhúc nhích nổi.

Độc của tằm xuân bạc c.h.ế.t , chỉ khiến da biến sắc và tê cứng. Khi , chỉ việc tay kết liễu , lấy con tằm . Như , chẳng ai phát hiện Trần Tây từng trúng độc, còn đàn bà nuôi rắn cũng an , lộ.

Ta xong, hiểu rõ, và đồng ý với kế hoạch. Người đàn bà nuôi rắn lấy một chiếc khăn trắng bọc con tằm xuân , trao cho , dặn dặn :

“Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng để da chạm nó. Bằng , gặp chuyện sẽ là ngươi đấy.”

Ta nhét chiếc khăn tay trong túi, hai lời, liền thẳng đến phòng của Trần Tây.

“Trần Tây Huynh , ở đó ?”, giả vờ khách khí gõ cửa, vì giờ tiện trở mặt ngay.

“Ở, ? Đường Hạo .”, Trần Tây mở cửa, chặn ngay ở ngưỡng, bộ dáng như cho . Hắn giả ngốc, nhắc đến chuyện dán bùa giấy lưng , đương nhiên, cũng khó hiểu vì tỏ thái độ như thế, lẽ giận dữ lao đánh mới .

“Trần Tây , nãy kẻ dán một tiểu nhân giấy lưng , điều khiển làm vài chuyện dơ dáy. Người đó... là ?”, giả bộ thản nhiên hỏi, giọng điệu điềm đạm khiến chẳng đoán đang nghĩ gì.

“Sao thể chứ, tệ đến cũng hại . Chắc chắn là khác làm, là ai ? Ta giúp trả thù.”, Trần Tây làm vẻ căm phẫn chính nghĩa, năng hùng hồn như thể thật là ruột của .

“Phải, cũng , nếu giữ thái độ , đúng ?”, , nhưng nụ giả tạo đến mức ngay cả bản cũng thấy chướng mắt. “Huynh , mời uống chén ?”

Nói đến mức , Trần Tây chẳng còn lý do gì để từ chối. Thấy tỏ ý gây hấn, cũng thả lỏng cảnh giác.

“Vào , , hiếm khi tới thăm, hoan nghênh hoan nghênh.”, , nhưng nụ còn giả hơn .

Cười , cứ , lát nữa xem ngươi còn nổi .

Loading...