Khi mở cửa phòng ngủ, Kim Kẹp Tuyết đang bệ cửa sổ, ngoài chải lông đuôi.
Bên cạnh , lông đuôi chất thành một đống nhỏ, hai bé hồ ly bằng lông lúc nãy cũng tăng thêm hai con.
bóng lưng của bé hồ ly trông vẻ cô đơn, cụp đầu xuống, chút tủi đang vò lông đuôi của .
Tiểu Bạch mỉm tiến tới, cúi xuống bên cạnh , tự tin phe phẩy chóp đuôi.
Động tác chải lông của Kim Kẹp Tuyết dừng , vẻ mặt đờ đẫn ngẩng đầu lên, mùi hương thức ăn khiến khó thể suy nghĩ.
Tôi ở cửa, trong lòng đang đấu tranh tư tưởng.
Cậu cam tâm chịu đói vì trong lòng, mà cố chấp ép ăn, khi tỉnh táo sẽ nghĩ gì đây? Nghĩ rằng vấy bẩn, xứng với trong lòng, trở nên u uất ?
Lợi dụng bản năng của để bắt làm những điều , thì khác gì những kẻ xa đó chứ?!
“Khoan , Tiểu Bạch! Chị nghĩ vẫn là thôi …”
Tiểu Bạch dừng động tác, ngược sáng ngẩng đầu lên, đôi mắt hồ ly tinh ranh lấp lánh.
Cô thè lưỡi l.i.ế.m khóe môi, rạng rỡ đến mê hoặc lòng .
“Vậy… chị ơi, chị đền bù cho em đấy nhé?”
Lời cô còn dứt, Kim Kẹp Tuyết nhảy xuống đất, chạy vọt đến bên , nhào lòng .
Đuôi cuộn lấy hai bé hồ ly bệ cửa sổ lúc nãy, chen chúc nhét lòng bàn tay .
Sau đó dùng đôi mắt long lanh ngước đầy mong đợi, phe phẩy đuôi, hếch cằm chờ đợi.
Tôi khá bất lực, bế Kim Kẹp Tuyết đang hóa thành hồ ly lên lòng.
Rõ ràng thả lỏng, lật trong lòng , lộ cái bụng. Rồi nheo mắt cọ cọ lung tung, kêu làm nũng, còn nũng nịu hơn khi.
Cuối cùng, cũng đành đền bù cho Tiểu Bạch, tìm cách khác .
Đương nhiên kiểu đền bù như .
Tiểu Bạch và Kim Kẹp Tuyết giống , từ nhỏ Kim Kẹp Tuyết lớn lên cùng , hiểu tập tính của hồ ly tinh, nên mới dính như .
Cậu bao giờ tiếp xúc với hồ ly khác, từng nếm trải mùi vị của tình yêu.
Còn Tiểu Bạch vốn dĩ đang sống yên trong tộc quần, bọn buôn bán vô lương tâm bắt , mới bán đến chỗ những kẻ buôn hồ ly gần đó.
Cô cũng như những hồ ly tinh bình thường khác, nên chút mà dành cho cô thể nào thỏa mãn .
Để đền đáp, tìm một quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ho-ly-nao-yeu-duong/chuong-4.html.]
Người đó tiền, tính tình , đáng tin cậy, chăm sóc động vật nhỏ, đủ để cô ăn ngon một thời gian.
Cứ thế, tiễn Tiểu Bạch .
Rồi cúi xuống Kim Kẹp Tuyết chân, đôi mắt nhỏ của bé hồ ly vô tội , nhưng cái đuôi vui vẻ vẫy vẫy.
Dường như bất an về chuyện tìm Tiểu Bạch đến.
Ít nhất là mấy ngày khi Tiểu Bạch , luôn tìm cách khoe khoang cái đuôi của .
Đôi khi cọ cái đuôi mặt , tỉnh dậy là thể thấy.
Đôi khi tự chui chăn của , vén chăn lên là thể thấy cuộn tròn.
Sau đó sẽ ánh mắt của , từ từ duỗi cái đuôi , khoa trương lắc lắc.
Giống như chim công xòe đuôi .
là hồ ly tinh mà, dở dở .
Sau đó còn ép Kim Kẹp Tuyết ăn nữa, và tình trạng của cũng tệ hơn.
Không tại , mặc dù lâu ăn gì, nhưng cũng ốm yếu như con hồ ly .
Những bé hồ ly bằng lông mà Kim Kẹp Tuyết làm ngày càng nhiều, từ hai con thành bốn con, thành sáu con.
Mỗi ngày, khi thấy tiếng mở cửa, sẽ ngậm một đống móc khóa nhỏ chạy , bày biện ngay cửa, tự ở phía .
Tôi mở cửa thấy Kim Kẹp Tuyết đoan chính ở cửa, phía là một hàng bé hồ ly bằng lông.
Đáng yêu c.h.ế.t .
Trong hình dáng hồ ly, thể chuyện, cử chỉ đều giống động vật nhỏ hơn.
Mặc dù thể hiểu gì, nhưng những gì thể làm cũng hạn chế, chỉ thể chìa móng vuốt cào nhẹ một cái, hoặc vui thì vẫy đuôi, vui cũng vẫy đuôi.
Cho đến khi tự đốt cháy cái đuôi của .
Chắc hẳn dùng hết sức lực để biến thành hình dập lửa, tóm khi đến nơi thì hiện trường chỉ còn chiếc máy sưởi hỏng.
Chắc là do vấn đề mạch điện, Kim Kẹp Tuyết luôn thích xích gần những nơi ấm áp, nào cũng cuộn tròn đó.
Tôi nhắc nhắc mấy là nguy hiểm, nhưng cứ tự xem là bé hồ ly hiểu tiếng .
Mỗi , chỉ nghiêng đầu , giả vờ như hiểu thừa lúc nhà, rón rén chạy lên đó, làm ổ ngủ.