Minh Thù Thiên Đài hoài nghi đời , trẫm sẽ nhảy lầu?
Đi xuống và nhảy xuống...
Minh Thù lựa chọn nhảy xuống.
Gió nóng sân Thiên Đài thổi qua, chỉ còn tiểu đội năm .
Một lúc lâu mới lên tiếng: "Làm bây giờ, ở đây quá là đáng sợ..."
Nữ sinh mặc váy thể thao : "Vừa bọn họ cái gì mà điểm an ? Có thế giới cũng nơi an ?"
Gã đeo kính phân tích: "Chúng đến đây gì cả, chúng qua nhiều nơi như , cũng thấy bất kỳ đồ ăn nào. Quy tắc chúng chiến đấu ở chỗ tận mười ngày, thể ăn uống trong mười ngày. Dựa theo trò chơi chúng từng chơi, điểm an thể thức ăn."
"Vậy chúng nên tìm điểm an ?"
Gã đeo kính đắn đo sang Đỗ Miên: "Đỗ Miên, cô cảm thấy thế nào?"
"Điểm an chắc quan trọng." Đỗ Miên chỉ một câu như .
"Vậy tìm điểm an , ý kiến gì ?"
Ba còn một lúc lắc đầu.
-
Minh Thù nương thú nhỏ để đáp xuống đất, thú nhỏ nhanh chóng biến mất, Tiểu Sửu thấy thú nhỏ. Minh Thù cứ như nhảy xuống, qua như mượn lực từ bất cứ vật gì, Tiểu Sửu tò mò quan sát cô vài .
Thế nhưng trang kiêng kị nhất là hỏi nên Tiểu Sửu hỏi, trực tiếp dẫn đường về phía .
Minh Thù liếc mắt cô bé bên cạnh cô đang cầm một chiếc ô màu đen, đường viền gắn những xúc tua bằng thạch dài mười centimet.
Hoa văn chiếc ô gần giống với họa tiết váy của cô.
Từ đầu tới cuối Đề Nha hề một câu, cô che ô đuổi theo Tiểu Sửu. Thạch chiếc ô lay động, va chạm phát âm thanh nhỏ.
Điểm an cách nơi xa, hơn nữa ai phát hiện.
"Tôi Đề Nha lợi hại mà." Tiểu Sửu tranh công .
Điểm an ký hiệu, chỉ cần thấy thì nhất định sẽ bỏ qua.
Minh Thù mỉm với Tiểu Sửu, đẩy cửa điểm an . Bên trong là những chiếc rương xếp ngay ngắn chỉnh tề, chừng mười chiếc rương.
Minh Thù mở chiếc rương , vốn chút mong đợi nhưng khi vũ khí bên trong, cả đều cảm thấy .
Một mở mười chiếc rương , bên trong đều là vũ khí và đạn, ngay cả đồ đáng giá cũng thấy.
Còn thức ăn thì !
Trẫm sắp c.h.ế.t đói !
"Haiz, tất cả đều là vũ khí." Tiểu Sửu ha ha lấy một khẩu s.ú.n.g tự động, đầu tiên là chĩa Minh Thù.
Minh Thù tức giận đ.á.n.h tới, nòng s.ú.n.g chuyển hướng sang Đề Nha. Đề Nha lạnh như băng liếc mắt Tiểu Sửu, Tiểu Sửu hì hì dời sang chỗ khác: "Có thể tìm thấy nhiều vũ khí như , vận khí của chúng tệ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-875.html.]
"Có tác dụng gì?" Minh Thù rương : "Có thể ăn ?"
"Có thể g.i.ế.c ."
"Pằng!"
Tiểu Sửu b.ắ.n một phát về phía cửa, viên đạn b.ắ.n nào nền cửa, bụi đất văng lên.
"Pằng... pằng..."
"A..."
Ngoài cửa vang lên tiếng kêu t.h.ả.m thiết, Tiểu Sửu cầm s.ú.n.g trực tiếp xông ngoài, tiếng s.ú.n.g vang lên từ bên ngoài.
Mà lúc ngoài cửa chạy , bên trong còn hai liền giơ khẩu s.ú.n.g trong tay quét tới.
Minh Thù trở lùi về phía , nhấc chân đạp một chiếc rương bay qua, chiếc rương trượt xuống mặt đất.
Người nọ dường như né tránh nhưng tốc độ của chiếc rương nhanh hơn so với tưởng. Hắn còn kịp tránh thì đ.á.n.h đầu gối, thể nghiêng một cái ngã xuống bên cạnh.
Súng trong tay văng ngoài, gáy vật cứng lạnh như băng đập .
Thân thể nọ cứng đờ, ánh mắt quét tới cầm cây s.ú.n.g của .
Là một cô gái nở nụ nhạt xinh khiến cảm thấy là một cô gái dịu dàng.
Tiếng s.ú.n.g bên ngoài lúc cũng dừng , Tiểu Sửu vác cây s.ú.n.g nhảy một phát trở về: "Tôi sai chứ, cô g.i.ế.c ? Giữ sang năm ?"
Đề Nha mới bắt đầu chuyển chiếc ô trong tay cô thì Tiểu Sửu . Cô liền dừng động tác , hình như cũng tò mò Minh Thù.
Minh Thù mỉm : "Tôi g.i.ế.c ."
Tiểu Sửu ước chừng là bốn chữ "Tôi g.i.ế.c " của Minh Thù hù dọa, biểu cảm buồn biến thành sợ hãi.
Ở nơi g.i.ế.c , cô thể sống?
Thành phố của mới chơi lẽ là chơi g.i.ế.c , vượt qua nhờ vận khí . Thế nhưng ở thành phố thứ hai, hầu như chơi nào từng g.i.ế.c .
Quy tắc của nơi chính là như ...
Tiểu Sửu thấy Minh Thù giống dối, cánh môi mấp máy, đó gọi ngoài.
Một tiếng s.ú.n.g vang lên ở bên ngoài.
Như điều suy nghĩ, Minh Thù bên ngoài.
Minh Thù đợi Tiểu Sửu tiến mới hỏi : "Những vũ khí hữu dụng?"
Tiểu Sửu hì hì : "Đối với tay mới chơi mà hữu dụng, nhưng đối với chơi như chúng mà , nhiều tác dụng."
Ánh mắt Tiểu Sửu hiệu như thể hiểu cho Minh Thù.
Trên bọn họ nhiều trang lấy từ những thành phố khác. Loại là s.ú.n.g ống thông dụng, quả thực nhiều tác dụng lắm.
"Phá hủy điểm an như thế nào?" Ánh mắt Tiểu Sửu b.ắ.n lửa kiến nghị.