Minh Thù vốn định dời ánh mắt, khi rõ khuôn mặt của cô gái ánh mắt cô cứng đờ.
Hai bên ngoài chậm, cuối cùng đúng lúc bên ngoài cửa sổ chỗ cô chỉ là bọn họ cái gì, chẳng bao lâu bọn họ hiển nhiên .
Lúc cửa hàng đồ ngọt ngoại trừ bán hàng chỉ còn một Minh Thù, bọn họ bán hàng chào một tiếng.
Người con trai khuôn mặt trai giống như nổi tiếng bước từ màn ảnh.
"Hoắc tổng, tự về ." Giọng cô gái truyền đến, qua hình như thiếu kiên nhẫn: "Không làm phiền ."
"Ngồi cho vững." Giọng đàn ông cho cãi lời, gọi bán hàng tới gọi một ly đồ uống.
"Gặp đều chuyện gì ." Hạ Liên càng bất mãn.
Minh Thù càng hứng thú Hạ Liên và Hoắc Đình, Hoắc Đình sắp trở về ? Hai làm gặp ?
Tình tiết quả nhiên ác đối với nhân vật phản diện.
Nhân vật phản diện mà xa thì tròn vai diễn.
Minh Thù móc điện thoại di động chụp ảnh Hạ Liên và Hoắc Đình, Minh Thù tắt đèn flash thế nhưng quên tắt tiếng, cho nên âm thanh rõ ràng vang lên ở cửa hàng đồ ngọt.
Hoắc Đình chợt đầu, ánh mắt sắc bén liếc Minh Thù.
Minh Thù điện thoại di động che nửa gương mặt, chỉ thể chiếc cằm trắng nõn của cô.
Minh Thù bình tĩnh để điện thoại di động xuống, mỉm với Hoắc Đình.
Hoắc Đình rõ bên đó chân mày lập tức nhíu nhận cô gái đối diện , tuy là từng chính thức gặp mặt nhưng từng thấy trong hình.
Hạ Liên cũng rõ Minh Thù, tại cô ở đây?
Ở thế giới đó của cô, con gái dựa sự yêu thương của Hoắc Đình, chèn ép cô đủ kiểu.
Thế giới tuy phận Hoắc Đình chút đổi, nhưng vẫn là đàn ông quyền thế, cô cũng cho cô nếm thử mùi vị từng trải qua, cảm giác mất hết.
"Hoắc tổng, t.h.u.ố.c mua về ."
Cửa hàng đồ ngọt đột nhiên đẩy trợ lý Hoắc Đình chạy đến, dường như phát hiện bầu khí bên trong đúng lắm.
Hoắc Đình thu ánh mắt , căn dặn trợ lý: "Bôi t.h.u.ố.c cho cô Hạ."
Hạ Liên cho rằng Hoắc Đình sẽ đích bôi t.h.u.ố.c cho , lúc như , lòng giận dữ: "Không cần."
Trợ lý khổ sở Hoắc Đình Hạ Liên.
Hạ Liên liền giật lấy t.h.u.ố.c trong tay trợ lý, bôi t.h.u.ố.c lên chỗ chân bong gân đó nhét t.h.u.ố.c về tay trợ lý, cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên: "Cám ơn Hoắc tổng, hẹn gặp !"
Hạ Liên khập khễnh rời khỏi cửa hàng đồ ngọt, ở bên ngoài cô đầu thoáng qua, Hoắc Đình đang về phía Minh Thù bên .
Hoắc Đình cúi đầu cô gái cửa sổ, giọng nhẹ: "Tôi đưa cô về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-815.html.]
"Tôi quen ?" Minh Thù chống cằm, nụ thanh thuần.
"Hoắc Đình."
"Không quen."
"..."
Hoắc Đình cảm thấy chuyện khả năng lắm, làm cô thể . Hứa gia thể nào qua với cô, trở về là vì chuyện đính hôn cùng cô, chẳng mấy chốc sẽ lên lịch trình.
Minh Thù tươi tắn: "Anh , nửa đêm nửa hôm nên làm quen bừa, cẩn thận gặp ma đấy."
Minh Thù dậy ngoài, cô tìm Hạ Liên chơi đùa vẫn hơn.
Giá trị thù hận của trẫm tới.
"Hứa Bắc." Hoắc Đình cau mày gọi cô .
Người dường như thấy, trực tiếp khỏi cửa hàng đồ ngọt.
Hoắc Đình đuổi theo cô ngoài, ngăn cô ở ngay cửa của cửa hàng đồ ngọt cửa: "Trễ như thế một cô về, để đưa cô trở về ."
"Tôi cũng quen ? Anh khăng khăng đòi đưa về nhà, làm gì !"
Điêu dân luôn cướp đồ ăn vặt của trẫm.
"Rất nhanh cô sẽ quen thôi."
"Cũng ." Anh nhanh tới tìm tiểu Bạch Liên của , đừng ở đây cản trở hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt !
Tổng tài bá đạo xứng với tiểu Bạch Liên, chơi đùa gì với trẫm ở đây chứ.
Hoắc Đình mặt lạnh: "Lên xe."
Một chiếc Bentley màu đen dừng ở bên cạnh Minh Thù.
Minh Thù giật giật khóe miệng, đầu óc tổng tài vấn đề ? Trẫm đ.á.n.h một trận cho tỉnh táo chăng?
Minh Thù động đậy, Hoắc Đình trực tiếp tay nỗ lực kéo Minh Thù lên xe.
Một tay đè bả vai Hoắc Đình, ngăn cản hành vi của : "Hình như cô gái ."
Minh Thù và Hoắc Đình đồng thời về phía tới, cũng ăn mặc âu phục thế nhưng âu phục cài cúc, áo sơ mi bên trong để hở hai cúc áo lộ xương quai xanh mắt.
So với Hoắc Đình cẩn thận tỉ mỉ, đàn ông phần theo kiểu lãng mạng tùy ý, lộ vài phần lưu manh.
Phía mang theo ít , xem chắc là từ cửa hàng đồ ngọt bên cạnh .
"Lạc tổng, chuyện liên quan gì đến ." Hoắc Đình hất tay đàn ông đè bả vai xuống, giọng điệu lạnh hơn so với .
"Gặp chuyện bất bình rút d.a.o tương trợ, cô gái đáng yêu hẳn cần giúp đỡ, ?" Lạc Xuyên Minh Thù, là ba phần lưu manh, bây giờ chính là bảy phần.
Minh Thù cong môi lên , giọng nhẹ nhàng chầm chậm: "Không cần."