"Không." Minh Thù chút hình tượng xoa xoa tay.
"Thừa tướng, bữa tối trông cậy khanh , cố lên!"
Ninh Phù Dung: "..."
Quân Tuyệt: "..." Đáng khinh!
Từ chối ngang nhiên quá .
Còn mặt mũi làm hoàng đế để chứ? Ăn mất tiêu ?
Ninh Phù Dung là thần, Minh Thù là đấu nếu nàng còn cố bắt thì khéo sẽ nàng trị tội bất kính mất.
Ninh Phù Dung , các vị đại thần còn dù cho bằng lòng thế nào cuối cùng cũng lên ngựa, ôm lòng oán giận đối với Minh Thù rừng.
Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.
Quân Tuyệt đang uống rượu, Minh Thù sai đỡ lên ngựa còn thì phía .
"Các ngươi cần theo trẫm."
"Bệ hạ, ."
"Bệ hạ, thể một ."
Liên Tâm và Mạnh Lương cùng phản đối.
"Đi." Minh Thù lệnh cho con ngựa, ngựa vọt khiến Mạnh Lương kịp trở tay.
Mạnh Lương nhảy lên ngựa, vội vàng lệnh: "Mau lên, đuổi theo bệ hạ."
Liên Tâm cũng nhảy lên ngựa cùng Mạnh Lương đuổi theo.
Minh Thù cắt đuôi họ dễ dàng, chỉ chớp mắt một cái thấy tung tích.
Sau khi bỏ xa họ một đoạn Minh Thù cho ngựa nước kiệu.
Cây cối trong rừng đa chuyển vàng, gió thu hiu hắt thổi.
Quân Tuyệt còn đang nghĩ làm để tình cảm tiến triển thì đột nhiên Minh Thù giương cung "vù" một tiếng, mũi tên xé gió lao .
Một con gà rừng trúng tên, giãy giụa hai cái im bặt.
Quân Tuyệt cho rằng nàng chỉ tập trung săn thú, ai ngờ nàng hạ hai con gà rừng đó dùng nước suối làm sạch, bắt đầu nhóm lửa nướng gà.
Hả!
Nàng còn mang theo cả gia vị.
Thịt gà rừng vốn ngon thêm gia vị tẩm ướp, hương thơm bay xa làm cho thú nhỏ trong lòng Minh Thù ló đầu , ngó chằm chặp con gà nướng.
Sen!
Ta cũng ăn.
"Đó là thứ gì ?" Quân Tuyệt chỉ cái đầu ngó từ trong lòng Minh Thù.
Minh Thù kéo thú nhỏ đặt sang bên cạnh, thú nhỏ tiến tới gần con gà.
Không thấy Minh Thù trả lời, bắt thú nhỏ xem, thú nhỏ trừng mắt lườm nguýt giận dữ nhảy sang một bên, đó còn cố bồi thêm một tiếng gầm gừ.
Quân Tuyệt: "..."
Đây là thứ quái quỷ gì .
Trong kịch bản làm gì .
Quân Tuyệt Minh Thù và thứ hung hăng đó ăn gà, cảm thấy cuộc đời thật u ám.
Đưa lão t.ử về !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-781.html.]
"Không động đậy."
Quân Tuyệt Minh Thù làm cho cứng đơ tại chỗ: "Bệ hạ?"
Minh Thù bắt thú nhỏ đang lăng xăng mặt đất , ném về phía .
Thú nhỏ xoay ba trăm sáu mươi độ rơi đám cỏ bên cạnh Quân Tuyệt, đó vang lên một loạt những âm thanh lách tách kỳ dị.
Minh Thù bước tới hai bước định kéo Quân Tuyệt dậy.
Quân Tuyệt lùi về phía , chợt thấy một con rắn màu trắng diễm lệ đang cố c.ắ.n thú nhỏ, còn thú nhỏ thì lông lá dựng lên như những chiếc kim châm sắc nhọn ghim con rắn.
Con rắn đau đớn vặn vẹo từ từ im bặt. Thú nhỏ nhảy khỏi con rắn chạy vụt con suối nhỏ cạnh đó, đạp nước b.ắ.n tung tóe.
Quân Tuyệt trấn định tinh thần, đột nhiên khi Minh Thù liếc qua, tỏ vẻ sợ hãi: "Bệ hạ, sợ."
Minh Thù toe toét: "Trẫm cho ngươi ăn nó thì ngươi sẽ hết sợ ngay thôi."
Quân Tuyệt: "..." Loại rắn là rắn độc, tự mà ăn, loại phụ nữ độc ác như thế, mà lão t.ử còn thích nàng , thích cái rắm.
Thích loại , lão t.ử c.h.ế.t khó mà thây.
Minh Thù còn kịp làm gì con rắn độc thì thú nhỏ khi tắm rửa sạch sẽ lao vọt , ngậm con rắn lủi ngay bụi rậm.
Minh Thù: "..."
Ninh Phù Dung tách khỏi đoàn , về phía tường bao quanh khu săn bắn.
Khu vựa bên cạnh tường bao là nơi bình thường khó đặt chân tới, Ninh Phù Dung dạo quanh khu vực , rõ là nàng đang tìm kiếm điều gì.
Lúc đó Minh Thù và Quân Tuyệt đang cách đó xa, dõi theo từng chuyển động của Ninh Phù Dung.
Quân Tuyệt thò tay ống tay áo gãi, nhỏ nhẹ : "Bệ hạ, ngứa quá."
Minh Thù liếc: "Chịu ."
Quân Tuyệt bực dọc tiếp tục gãi: "Chúng đây để làm gì? Thừa tướng thể để cho xảy bất trắc gì trường săn, theo dõi nàng tác dụng gì?"
"Nàng mà."
Quân Tuyệt: "..."
Quân Tuyệt quên cả gãi tay, qua nghi ngờ hỏi: "Bệ hạ thích nàng thật đấy chứ?"
"Thích chứ." Minh Thù khóe miệng cong cong:
"Nàng đáng yêu như thế, thích cho ?"
Quân Tuyệt gãi mạnh cánh tay đến nỗi bật cả máu, Minh Thù đẩy đẩy thú nhỏ.
Thú nhỏ trợn mắt nàng tức giận gầm gừ, làm cái gì thế.
Minh Thù vuốt vuốt lông, thú nhỏ bực đến nỗi giậm chân xuống đất hai cái nhanh như chớp biến mất đám cỏ gần đó.
Một lát thú nhỏ ngậm một ít thảo d.ư.ợ.c trở về, ném bừa tay Minh Thù, đó bực dọc chạy biến .
Minh Thù nắm lấy nhét tay Quân Tuyệt: "Phượng quân thì nên dáng vẻ của phượng quân một tí, làm như trẫm đày đọa ngươi bằng."
"Đây là gì ?" Quân Tuyệt nghi ngờ nhận.
Chắc là hái bừa chứ gì?
Lão t.ử .
Quân Tuyệt nhận còn lùi tránh mấy bước.
"Răng rắc".
"Ai đó?"
Ninh Phù Dung về phía phát tiếng động, bụi cây động đậy, Minh Thù từ đó bước .