"Vậy thì cần ." Quân Tuyệt đang tức giận, cũng để đến hình tượng, chán ghét về.
Mạnh Lương: "..."
Quân Tuyệt xoay , Mạnh Lương tay ngăn : "Phượng quân, phận gì, hy vọng thể nhớ kỹ. Mặc kệ mục đích gì, nhất định sẽ để cho thành công."
Quân Tuyệt thoáng một hồi, hé môi lộ một nụ thản nhiên: "Ngu ngốc."
Mạnh Lương nhíu mày, trong lòng bất mãn.
Quân Tuyệt cho cơ hội , bước nhanh rời khỏi phạm vi Dưỡng Tâm điện.
-
Lúc đêm.
Thú nhỏ bò đến bên cạnh Minh Thù, nàng thuốc, móng vuốt nhỏ cọ tới cọ lui chăn lụa.
"Chăn bông đang yên lành đều ngươi làm hư hết."
Thú nhỏ gầm gừ, móng vuốt ngứa !
Minh Thù mặc kệ nó, gỡ miếng băng gạc xuống. Vết thương gần như khỏi hẳn, bây giờ da non màu hồng nhạt.
Trừ phi là tự sát, bằng vết thương nàng cũng cần thời gian để hồi phục.
"Két..."
Minh Thù ngửi mùi thơm của thức ăn, mắt liền sáng ngời, ngẩng đầu thấy Quân Tuyệt đang . Trong tay bưng mấy món đồ ăn ngon, bước xổm chỗ bình phong.
Hiển nhiên ngờ Minh Thù lúc đang thuốc.
"Sao ngươi tới đây." Minh Thù cũng còn cấm kỵ.
"Nửa đêm chịu nổi cô đơn?"
Trong lòng Quân Tuyệt nhạt, hận thể đổ thức ăn trong tay xuống đầu nàng, nàng chuyện thể êm tai một chút ?
Quân Tuyệt bắt đầu diễn kịch cùng nàng: "Ta là phượng quân của , tới nơi gì đúng?"
Hắn để đồ ăn xuống, tới mặt nàng, mắt vết thương cánh tay nàng chút dữ tợn: "Ta đây là do lúc bệ hạ chuẩn sủng hạnh một đàn ông thì ám sát?"
"Thế nào, ngươi cũng đ.â.m một nhát ?"
Quân Tuyệt c.ắ.n răng nhạt: "Không dám!"
Hắn xổm xuống, cầm lấy t.h.u.ố.c bên cạnh, nắm cánh tay Minh Thù bắt đầu thuốc.
"Cảm giác vong quốc như thế nào?"
Quân Tuyệt sượng tay , lúc ngẩng đầu, trong cặp mắt đen chứa oán hận: "Bệ hạ cảm thấy thế nào? Quốc gia còn, hữu đều vong, nhốt trong gian một tấc."
Minh Thù nhẹ, giữa lông mày nàng đều là ý , cả qua đều ấm áp khiến cảm giác thật dễ chịu.
"Bệ hạ cái gì." Khẩu khí Quân Tuyệt nặng.
Minh Thù nhấp môi : "Không gì cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-777.html.]
Diễn xuất thật sự khổ cực.
Quân Tuyệt cảm thấy Minh Thù kỳ lạ, nhưng nghĩ tư duy của điên với bình thường giống nên cũng suy nghĩ nhiều: "Bệ hạ, nếu như giúp loại trừ tất cả cản trở, thể đồng ý với một điều kiện ?"
"Điều kiện gì?"
"Đến lúc đó sẽ với bệ hạ." Đương nhiên là thích lão tử!
Minh Thù tuy phong Quân Tuyệt làm phượng quân nhưng nàng một tới thăm Tiên Vũ cung, Quân Tuyệt cũng nào ngủ Dưỡng Tâm điện.
Tình hình như khiến những đại thần thở phào.
Xem lời đồn đại thể là sự thật, bệ hạ chắc là đang giận thừa tướng, trong lòng bệ hạ chỉ thừa tướng.
Mà phía Ninh Phù Dung vì Minh Thù sắp xếp xuất hành như thường lệ, kế hoạch rối loạn, nàng gặp Minh Thù nhưng Minh Thù cho truyền nàng nên điều chỉnh mưu kế của như thế nào.
Săn b.ắ.n mùa thu xuất hành thuận lợi.
Khu vực săn b.ắ.n mùa thu cách hoàng thành cũng khá xa, Minh Thù trong xe ngựa, mặc dù mặc trang phục long trọng như ở trong cung nhưng lúc y phục nàng vô cùng cồng kềnh.
Minh Thù gật gù, qua cũng dễ thương.
Đoàn xe dừng lúc nào, Minh Thù chầm chậm vén màn lên bên ngoài. Mạnh Lương lúc ở bên cạnh: "Bệ hạ, đội ngũ cần nghỉ ngơi một lát."
Để kéo giá trị thù hận của Mạnh Lương, Minh Thù cũng nên bắt đầu từ , thể hận ?
"Bệ hạ?"
Minh Thù xuống xe ngựa, Mạnh Lương : "Ngươi theo một chút."
"Vâng."
Quân Tuyệt ở phía xe ngựa, thấy Minh Thù để một bên dẫn Mạnh Lương đến cánh rừng bên cạnh, chút suy nghĩ nhảy từ xe ngựa xuống.
"Phượng quân?"
Quân Tuyệt giải tán nhóm phía , qua hướng bên cánh rừng nhưng cấm quân của Mạnh Lương thành một hàng ngăn cản ở mặt : "Phượng quân, vì an của , thể lung tung ."
"Buông !"
"Phượng quân, xin trở về xe ngựa."
Minh Thù từng sủng hạnh Quân Tuyệt, tránh khỏi việc xem thường vị phượng quân nên cấm quân ngăn , giọng làm theo phép lạnh như băng, nhượng bộ chút nào.
Ninh Phù Dung thấy ồn ào, cưỡi ngựa từ phía qua đây: "Chuyện gì xảy ?"
"Thừa tướng." Cấm quân hành lễ đúng mực: "Phượng quân rời khỏi nơi ."
Ninh Phù Dung lập tức xuống ngựa, giọng cũng xem như hòa khí: "Phượng quân, bây giờ chúng ở trong cung, nếu phượng quân chuyện gì, thể phân phó làm. Xin phượng quân trở bên trong xe ngựa."
"Nếu về thì ?"
Ninh Phù Dung một cái, căn dặn cấm quân: "Trông chừng phượng quân, đừng để phượng quân thương. Bệ hạ trách tội, bọn thần đảm đương nổi."
Cấm quân lệnh, ngăn cản Quân Tuyệt nữa.
Quân Tuyệt: "..."
Đám kỹ nữ cố ý !