"Ai da, Tôn Đội cho ngươi, chúng tới làm khách ?" Minh Thù .
"Bảo truyền lời cũng xong, đội trưởng vẻ tận tuỵ với công việc."
Ông chú mặt ngựa lập tức phản ứng, lui về phía một bước, bắp thịt cả căng cứng.
"Các ngươi là yêu?"
Minh Thù mỉm .
Ông chú mặt ngựa: "..." Yêu g.i.ế.c tới cửa!
-
Tôn Quốc Mậu bao giờ nghĩ tới Minh Thù chẳng những nghênh ngang tới cửa, còn tới sớm một ngày.
Lúc trong phòng họp lớn như , Minh Thù và Tôn Quốc Mậu mỗi một đầu, Tôn Đội ở phía , vẻ kỳ lạ.
Tôn Quốc Mậu mang theo nhiều lắm, so với Minh Thù bên yêu tinh đủ loại màu sắc hình dạng, vẻ yếu thế.
"Cô Đào Tiễn, mạo hỏi một câu..."
Minh Thù giơ tay ngăn lời của Tôn Quốc Mậu: "Là Tôn đúng ? Trước mang lên cho chút đồ ăn ? Tuy là là yêu nhưng đạo đãi khách cũng thể bỏ, đây là khinh thường yêu ?"
Tôn Quốc Mậu: "..." Có ai g.i.ế.c tới cửa nhà còn đòi đồ ăn?
Hắn liếc mắt Tôn Đội bên cạnh. Tôn Đội gật đầu, rời khỏi phòng họp, nhanh cầm đến một ít bánh ngọt, tới mặt Minh Thù.
Minh Thù lấy một cái ngửi ngửi, đó bỏ miệng: "Vừa ông gì?"
Tôn Quốc Mậu dáng vẻ như thường: "Cô Đào Tiễn, xin hỏi cô tới đây chuyện gì?"
Minh Thù nghiêng đầu, nụ xán lạn: "Thăm hỏi?"
Tôn Quốc Mậu: "..." Thăm hỏi cái gì! Mang nhiều yêu tinh tới như thăm hỏi gì! Ngươi đến để gây chuyện!
"Ông hai." Tôn Đội đột nhiên ghé bên tai Tôn Quốc Mậu vài câu.
Tôn Quốc Mậu về phía Minh Thù: "Cô Đào Tiễn, cô mục đích gì xin cứ thẳng."
Minh Thù giơ tay lên, ngón tay trỏ ngoắc ngoắc. Đại Bảo mang một tập văn kiện tới mặt Minh Thù.
Minh Thù ném văn kiện lên bàn, văn kiện trượt đến mặt Tôn Quốc Mậu. Tôn Quốc Mậu vươn tay giữ .
Báo cáo về văn phòng yêu quái.
Mấy chữ to tô thêm màu đó đậm trông bắt mắt.
Ánh mắt Tôn Quốc Mậu lộ vẻ kỳ lạ, mở văn kiện xem qua. Trong văn kiện thao thao bất tuyệt, trích dẫn các luận chứng kinh điển từ xưa đến nay chứng minh yêu tộc thuộc quản lý của nhân loại.
Kết luận...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-755.html.]
Yêu tộc độc lập, từ nay về đến lượt văn phòng yêu quái quản lý.
Tôn Quốc Mậu xem xong thần sắc lạnh lùng: "Cô Đào Tiễn, bây giờ thế giới là thế giới của con . Từ khi văn phòng yêu quái thành lập, yêu tộc vẫn thuộc quản lý của văn phòng yêu quái, cô làm như hợp quy củ."
Minh Thù hai tay chống cằm, tiếng mềm nhẹ mỉm : "Tôn , ông đừng hiểu lầm, chỉ là tới thông báo cho ông rằng về yêu tộc hề thuộc về các quản lý, tới thương lượng với ông."
Sắc mặt Tôn Quốc Mậu trầm xuống: "Cô Đào Tiễn cần gì dũng khí lớn như ? Cô cảm thấy cô thể dẫn dắt yêu tộc ?"
"Tạm !"
"Ha..." Tôn Quốc Mậu nhạt: "Cô Đào Tiễn, cô cậy chút tu vi nên cô coi văn phòng yêu quái chúng thể quản lý yêu quái nhiều năm như thực sự bản lĩnh ?"
Minh Thù nở nụ càng rạng rỡ: "À, là do các còn gặp ."
Tôn Quốc Mậu: "..." Yêu tinh đúng là cuồng vọng.
Tôn Quốc Mậu Tôn Đội, đằng khẽ gật đầu, đưa điện thoại di động đưa cho Tôn Quốc Mậu.
"Cô Đào Tiễn, cái ." Tôn Quốc Mậu ném điện thoại sang bên . Điện thoại dừng mặt Minh Thù, hình ảnh dừng nhà của Kim Đông Nhất.
"Cô Đào Tiễn, cô tu vi cứ thế hủy diệt trong chớp mắt chứ?" Tôn Quốc Mậu lùi tựa ghế, thả lỏng thể.
Minh Thù qua thu tầm mắt , mỉm Tôn Quốc Mậu: "Chúc mừng các bao vây thành công, xem như ông thua ."
Cứ để bản thể ở đó như , xem trẫm là đồ ngốc ? Thật là ngây thơ!
Tôn Quốc Mậu nhíu mày.
Hắn cho rằng cô gái đối diện sẽ hốt hoảng lúng túng, nếu như hốt hoảng, cũng chút luống cuống. cô , thậm chí còn hớn hở chúc mừng bọn họ bao vây thành công?
Tôn Quốc Mậu chút tin: "Cô Đào Tiễn, thật sự sợ ?"
Cô ở đây, cho dù bản thể khả năng phòng ngự nhưng cũng mạnh, nếu hủy diệt thể là cực kỳ đơn giản.
Minh Thù tiếp một câu khó hiểu: "Phí mai táng sẽ đưa, tiền."
Tôn Quốc Mậu nháy mắt với Tôn Đội, Tôn Đội liên lạc với ai, hình ảnh trong điện thoại di động sự đổi, đẩy mạnh cửa sân.
Có đá cửa sân , Kim Đông Nhất trong sân, tới hình như tức giận. đối diện căn bản để ý đến ông, thẳng tới gốc cây đào sum suê tươi .
Minh Thù giả vờ che mắt.
"A..."
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết từ trong điện thoại di động truyền tới.
Sắc mặt Tôn Quốc Mậu đột nhiên tái nhợt hẳn, ở xa rõ bên xảy chuyện gì, nhưng từ góc độ bên của Minh Thù thể thấy rõ ràng.
Lúc đó vài ở gần đó, nhiều thứ với màu sắc rực rỡ rơi xuống, nhưng thấy rõ là vật gì. Mấy ngã văng ngoài, rơi xuống mặt đất làm những cánh hoa đào bay khắp nơi.
Kim Đông Nhất cầm theo búa điên tiết đuổi những đó khỏi sân.