"Phía Tĩnh Sơn gì?" Minh Thù hỏi Đại Bảo.
Đại Bảo từ khai trí đến thể biến hóa, thời đại đổi nhưng vẫn luôn ở Tĩnh Sơn rời .
Phía Tĩnh Sơn là một con sông, điều Đại Bảo bao giờ đến con sông đó. Cánh rừng đối diện dường như thứ gì đó, đối diện con sông chút rợn .
Minh Thù đến chỗ con sông với Đại Bảo, đúng lúc thấy một cánh rừng, biến mất trong rừng.
Bóng lưng đó...
Sao quen quen nhỉ?
Minh Thù đang chuẩn xuống phía , thấy bên cạnh một bóng ló , ai khác, chính là Giản Oánh.
Mà bên cạnh cô lóc cóc theo, đều là của văn phòng yêu quái.
"Đội trưởng, hình như thấy Tri Linh đó." Âm thanh của Giản Oánh gió thổi tạt qua mang theo sự ngọt ngào mềm dịu.
Ánh mắt Hoa Giản bình tĩnh cánh rừng đối diện con sông.
Minh Thù bận kế thừa ngôi vị hoàng đế, thể đến chỗ Kim Đông Nhất, thời gian gặp mặt Hoa Giản cũng giảm bớt. Buổi tối thỉnh thoảng cô về nhưng đôi lúc Hoa Giản ở đó.
Đám Hoa Giản qua sông, lúc Giản Oánh qua sông ngã nhào một cái, thể ập về phía Hoa Giản.
Hoa Giản nghiêng tránh , đẩy Lộ Cửu một cái. Lộ Cửu kịp thời đỡ Giản Oánh.
"Chị Giản Oánh, cẩn thận một chút." Lộ Cửu hì hì đỡ Giản Oánh: "Nào, dìu chị qua."
"Cảm ơn." Giản Oánh đưa mắt về phía Hoa Giản.
Người đàn ông ...
Mộng Khiết từ buổi tối hôm đó mấy ngày mới làm. Giản Oánh mò mẫm khá lâu mới đêm hôm đó đường trở về, Mộng Khiết xảy chuyện ngoài ý , dẫn tới cô nghỉ lâu như .
Chuyện ngoài ý phát sinh như thế nào Mộng Khiết cũng rõ ràng.
cô luôn cảm thấy liên quan đến đàn ông , thì chính là... Đào Tiễn.
Giản Oánh định tâm trí, thu tầm mắt , theo bọn họ tiến cánh rừng.
Trên vách núi, Đại Bảo ôm cây trúc bên cạnh run rẩy.
Đại vương, thủ hạ lưu hoa! Người lớn lên tới thật dễ gì!
Trước mặt Minh Thù rụng đầy hoa đất, mặt cô mang theo nụ nhàn nhạt. Nụ tính là xán lạn lắm, đáng sợ. Đại Bảo kịp , cô liền trực tiếp nhảy xuống từ vách núi.
Đại Bảo thấy Minh Thù sắp qua sông, kinh sợ nhưng nghĩ bây giờ đuổi theo, thể lúc trở về sẽ xử lý càng t.h.ả.m hại hơn nên thể làm gì khác hơn là đuổi theo.
Trong rừng tối, xem ai qua đây, vết tích duy nhất chắc là do Hoa Giản bọn họ để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-747.html.]
Cánh rừng lớn, Minh Thù mạn bất kinh tâm về phía , đằng thi thoảng âm thanh truyền đến mơ hồ.
"Đại vương!" Đại Bảo chút kinh sợ, cánh rừng càng càng cảm thấy âm u.
"Chúng vẫn về phía hả, xem trời sắp mưa , là chúng trở về ." Người còn ngôi vị hoàng đế vẫn kế thừa đấy!
Minh Thù ngẩng đầu lên trời, rừng cây rậm rạp cản trở tầm . Từ trong khe trống thể mờ mờ thấy bầu trời âm trầm vô cùng, tựa như mây đen đang kéo đến.
"Sợ gì, nếu c.h.ế.t thì phía còn đang hứng đấy, chúng thể chạy." Giọng điệu Minh Thù nhẹ nhàng: "Không hết."
Đại Bảo: "..."...
Người mặt lộ vẻ mặt chút ngoài ý . Giản Oánh thuận lợi tách khỏi bọn họ, Minh Thù rời khỏi Đại Bảo, một theo Giản Oánh.
Giản Oánh nhanh chóng xuyên qua rừng, nhanh cô liền thấy An Tri Linh. Biểu cảm An Tri Linh lo lắng như là đang tìm gì đó.
Trước tiên, Giản Oánh quan sát bốn phía, chắc chắn ai, cô mới xông đ.á.n.h An Tri Linh ngất xỉu.
"Đừng trách , ai bảo cô là nữ chính." Giản Oánh thật nhỏ một tiếng, kéo cô chuẩn rời .
"Giản tiểu thư, chôn xác ?"
Giản Oánh âm thanh dọa sợ đến dựng lông tơ, cô kinh ngạc về phía âm thanh truyền đến.
Chỉ thấy trong gian xanh dào dạt, một màu hồng sừng sững, khuôn mặt kiều diễm tràn đầy nụ nhu hòa, ánh mắt đầy ý cô .
"Tìm cô hẹn hò."Giản Oánh quanh bốn phía theo bản năng, nhịp tim đập nhanh, cảnh giác hỏi: "Tại cô ở đây?"
Giản Oánh: "..." Hẹn hò? Bị điên , ai hẹn hò với cô.
Bị cô thấy tay với An Tri Linh, chẳng lẽ g.i.ế.c cô? ... là đối thủ của cô.
Giản Oánh chút sợ hãi, cô định tinh thần: "Ban nãy thấy An Tri Linh ngất ở đây, đang chuẩn đưa em tìm đội trưởng."
Cô xác định Minh Thù thấy cô đ.á.n.h ngất xỉu An Tri Linh cho nên quyết định thăm dò .
Minh Thù căn bản ưng cô , vén tay áo lên về phía cô .
Vẫn thu hoạch giá trị thù hận.
Giản Oánh lui về phía , giọng khẩn trương: "Cô làm gì!"
Minh Thù lộ hàm răng trắng: "Hẹn hò."
Trong lòng Giản Oánh dâng lên dự cảm , nhấc chân chạy, bỏ mặc cả An Tri Linh.
"Chạy cái gì." Minh Thù là yêu, Giản Oánh thể so với tốc độ của cô, dễ dàng cô bắt .
Giản Oánh c.ắ.n răng hét: "Đào Tiễn, cô tay với là trái với quy định của văn phòng yêu quái."