Kim Đông Nhất trơ mắt Minh Thù chén gọn đĩa thịt, tức giận trèo lên gác tìm Hoa Giản tính sổ.
"Tự nhiên chạy đến đây để làm gì."
Hoa Giản đang gọi điện thoại, Kim Đông Nhất thèm gõ cửa xông , liếc ông một cái với bên : "Đợi đến cùng thảo luận nhé."
Hắn cúp máy đón nhận ánh mắt giận dữ của Kim Đông Nhất, bình tĩnh : "Hết hạn thuê nhà, tạm thời tìm chỗ nào."
"À." Kim Đông Nhất châm chọc: "Một tháng mười mấy vạn tiền lương mà tìm chỗ nào để ở, mà tìm đến cái gác xép rách của ."
"Nếu ông tin, thì còn hỏi làm gì?"
Rõ ràng Hoa Giản chỉ một câu thông thường mà khiến cho Kim Đông Nhất nộ khí xung thiên, chỉ chằm chằm Hoa Giản một lúc lâu cũng thốt thêm câu nào.
Cuối cùng ông thở phì phò nốt câu: "Không phép đưa nó ngoài nữa, nếu c.h.é.m đứt chân."
Hoa Giản đáp lời, Kim Đông Nhất cũng quan tâm đồng ý , bước rầm rầm xuống gác.
Lát bên một trận náo loạn, tiếng gầm rú của Kim Đông Nhất, nếu là kết giới thì lẽ hàng xóm sớm báo cảnh sát tố cáo ông tội làm phiền từ lâu .
Đến đêm, Minh Thù cây chọc chọc tay bông hoa đào mặt.
Kim Đông Nhất đang hí khúc ở trong phòng cứ í í a a khó .
Hoa Giản từ trong nhà , lúc ngang qua cây đào, đột nhiên Minh Thù ló đầu : "Anh gì ơi."
Hoa Giản ngẩng đầu cô, ánh trăng mê ly, thể cô tán hoa giống như dung hòa làm một .
Và đôi mắt sáng đến kì lạ, hệt như ánh trời.
"Có chuyện gì?"
"Anh ngoài ?"
"Ừ."
Minh Thù nhảy từ cây xuống, làm những cánh hoa rụng theo bay lất phất: "Có thể mang về cho chút đồ ăn vặt ?"
Không tiền khổ lắm ai ơi.
Hoa Giản lướt qua cô, cất giọng điềm nhiên: "Buổi chiều mua cho cô nhiều như thế ."
Minh Thù kéo từ phía một cái túi : "Ăn hết sạch ."
"Thằng oắt con đưa nó ngoài hả?" Không tiếng hát kịch í í a a im bặt từ lúc nào, Kim Đông Nhất đang chống nạnh ngay cửa, dáng vẻ hung dữ.
"Tôi định đưa cô cùng." Hoa Giản điềm tĩnh .
"Thế và nó đang chuyện gì." Ông hét tiếp:
"Muốn thì biến luôn đừng ở đây làm chướng tai gai mắt nữa."
Hoa Giản im lặng lưng khỏi nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-722.html.]
Minh Thù chạy theo, Kim Đông Nhất vội đuổi theo trừng mắt: "Sao, ngươi còn bỏ trốn cùng nó ?"
Hoa Giản đầu, cảm xúc: "Tôi sẽ mua cho cô."
Minh Thù mỉm : "Người cả đời bình an."
"Người ?" Kim Đông Nhất như thấy một câu chuyện :
"Hắn là , thế giới đều tuyệt chủng hết cả ."
"Ông cũng là ." Minh Thù cũng phát cho Kim Đông Nhất một tấm thẻ .
Người cho trẫm ăn đều là .
Người cả đời bình an.
Kim Đông Nhất hừ lạnh một tiếng, lắc lắc cái hông già phòng, lát tiếng hát í a vang lên.
Minh Thù đợi Kim Đông Nhất ngủ say, cẩn thận nhảy sân, cỏ nhỏ ở góc tường thấy cô thì tiếng hét thất thanh "a" vang lên. Khóe miệng Minh Thù giật giật, may mà khác tiếng hét t.h.ả.m thiết của cỏ nhỏ.
Tối hôm nay Giản Oánh một vở tuồng , cô nhất định xem, nhân tiện kéo giá trị thù hận.
Bây giờ còn một vấn đề quan trọng đó là... mua đồ ăn vặt.
Con sen, tiền từ mà ngươi ?
Không !
Cho nên trẫm quyết định làm hùng cứu mỹ nhân.
Sau hai giờ, Minh Thù ôm cảm ơn lòng cho cô đồ ăn vặt, xuất hiện ở một con ngõ nhỏ yên tĩnh.
Gió lớn trăng mờ, ăn đồ ăn vặt... , thời cơ để nhân vật nam chính và nữ chính gặp .
Minh Thù thấy ngõ nhỏ , cô suy nghĩ một chút, nhấc chân trong ngõ hẻm.
Ánh sáng mờ tối, Minh Thù chỉ thể dựa đôi mắt để tìm kiếm, cuối cùng ánh mắt cô tập trung chiếc rương cũ kỹ vứt một đống trong ngõ nhỏ.
Minh Thù mở chiếc rương , thấy trong đó một con mèo đen cuộn tròn ... Không sai, đây chính là nhân vật nam chính đại nhân của chúng - Dạ Lăng.
Hắn là một yêu quái, làm nhân vật nam chính chắc chắn là một con mèo yêu uy phong giống loại , chỉ là lúc hóa , dùng hình thái con mèo. Tuy Minh Thù cũng vì , nhưng lẽ là do nữ chính thích?
Lúc Dạ Lăng yếu đuối nhưng vẫn cảnh giác ngẩng đầu lên về phía... con yêu xuất hiện bên cạnh .
Minh Thù đưa tay xách cổ nó lên, đưa nó ngoài thì giọng của Giản Oánh xuất hiện: "Cô đang làm gì?"
Giản Oánh thở hổn hển chạy đến nơi, cách cũng gần hơn. Cô thấy khuôn mặt đang xách con mèo lên biến sắc, là cô ?
Người là ai khác mà chính là con yêu mà ban ngày cô gặp.
Tại cô ở chỗ ?
Đội trưởng đưa cô trở về ?
Cô làm gì với Dạ Lăng ?