Cảnh cáo Minh Thù xong Kim Đông Nhất vứt búa , ngúng nguẩy cửa, thèm quan tâm đến vị khách mới đến.
Minh Thù gốc cây, sắp xếp đồ đạc. Chỉ trong một giờ đồng hồ cả căn phòng xám xịt trở nên gọn gàng mới tinh nhưng vẫn bé tí t.h.ả.m hại như lúc đầu.
Chàng trai đến bên song cửa, cúi đầu bắt gặp ánh mắt của Minh Thù.
Ánh mắt đó một gợn sóng tĩnh lặng như một hồ nước c.h.ế.t.
Một lát đóng cửa, ngăn ánh mắt của Minh Thù .
Minh Thù chớp mắt phòng tìm đồ ăn nhưng ông lão cỏ vẻ thông minh hơn, trong phòng lấy một mẩu đồ ăn.
Cô tiền...
Cô tuyệt vọng. Ngay cả ngoài tìm đồ ăn cũng .
Cô sắp thành một yêu tinh c.h.ế.t đói .
Làm yêu thật là khó.
Minh Thù rón rén ngoài, xuống cạnh gốc đào đàn kiến, kiến ngon nhỉ? Nên chiên dầu hấp đây?
"Meo."
Một con mèo trắng mập mạp nhảy từ tường xuống, Minh Thù thoáng hình của nó. Ánh mắt đó làm cho con mèo dọa cho giật , nhảy vụt qua tường nhanh như một làn gió.
Minh Thù: "..."
"Tôi sẽ đến ngay." Chàng trai mặc một bộ quần áo đơn giản thoải mái, bước từ gác xuống.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một trai, gần như là hảo nhưng đến mấy cũng ăn .
...
"Này, ơi."
Minh Thù gọi .
Chàng trai dừng bước, đầu cô.
Cô bé hồng hồng nhỏ xinh đang gốc đào, ngọt ngào, giọng trong vắt: "Có gì ăn ?"
Chàng trai lắc đầu.
Minh Thù ỉu xìu tiếp tục bầy kiến mặt đất.
tiếp mà đến bên cô: "Cô đói bụng ?"
"Ừ." Đói sắp hết .
Trẫm đói sắp c.h.ế.t .
"Tôi mua cho cô." Chàng trai .
Hả?
Minh Thù nhớ tiền nãy đưa cho Kim Đông Nhất, hình như cũng là tiền.
Vì đồ ăn.
Vì chính nghĩa.
"Người cả đời sẽ bình an." Minh Thù bật dậy, đuôi mắt cong cong , ánh mắt sáng lấp lánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-719.html.]
Hắn lưng: "Đi cùng ."
Kim Đông Nhất từng cảnh cáo Minh Thù, nhất đừng rời khỏi nơi . Minh Thù phát hiện rằng qua đường qua đây, dường như thể thấy ở đây một cây hoa đào đang nở đầy hoa trái mùa.
Khi bước khỏi khu nhà, Minh Thù cảm nhận rõ ràng xuyên qua một cái gì đó, lẽ là một loại kết giới nào đó chăng.
Chàng trai khá nhanh và cũng ý nán đợi cô. Đi qua mấy con ngõ, dòng càng đông đúc hơn.
Đến siêu thị gần đó, mua đồ, Minh Thù nối gót theo , một tiểu soái ca cạnh đó cứ cô chằm chằm.
"Đẹp ?" Minh Thù hỏi .
Cậu đỏ mặt, gật đầu lia lịa.
"Vậy cho thêm hai cái nữa." Đào Tiễn là đào hoa yêu, chắc chắn là xinh , dù cho là ngôi điện ảnh cũng sánh bằng.
Cậu càng đỏ mặt hơn.
Minh Thù tiếp: "Dù thì chắc chắn bao giờ thể như chị, nên cho mắt ."
Tiểu soái ca: "..." Chị gái xinh tự luyến thái quá, nhưng xinh thật đó, ha ha, như thế nhỉ.
Minh Thù khẽ, theo trai , ném đồ trong giỏ mua hàng. Hắn cô, Minh Thù liền tươi roi rói bày vẻ mặt là mà: "Người cả đời bình an."
Hắn nữa mang đồ quầy tính tiền.
"Biết về thế nào ?"
Minh Thù ôm đồ ăn, ăn no căng bụng, cứ như là bỏ đói mấy ngày . Mặt mũi xinh thì dù cho ăn uống thô tục một tí thì vẫn thấy đáng yêu.
"Ơ..." Minh Thù há nổi miệng để chuyện.
Chàng trai xách đồ ăn vượt lên , Minh Thù vội đuổi theo, đồ ăn vặt của trẫm.
Hắn chặn một chiếc xe mở cửa , tỏ ý Minh Thù lên xe.
Minh Thù trong, cũng và đặt đồ ăn lòng Minh Thù: "Đến đường Bình Xương."
"Vâng." Tài xế đạp ga phóng .
Vừa điện thoại của rung chuông, nhập mật mã, bên đó gì mà bình thản trả lời: "Tôi đến ngay."
Hắn cúp điện thoại giục lái xe: "Bác tài, phiền bác nhanh một chút."
Bác tài bất lực: "Chàng trai, bây giờ đang là giờ tan tầm, dù là tay đua chuyên nghiệp cũng thể nhanh hơn ."
Chàng trai: "..."
Bình Xương là đường dành cho bộ, vì bản cũng là yêu cho nên Minh Thù một lượt nhận ngay những nơi tỏa yêu khí tương tự, xuất hiện trong một trung tâm thương mại.
Minh Thù sờ thú nhỏ ở trong túi, thú nhỏ lúc đang nóng tính. Con sen đừng chạm , ngươi hôi c.h.ế.t .
Minh Thù: "..." Rõ ràng cô là hương hoa đào cơ mà?
Thú nhỏ lấy móng vuốt chặn tay Minh Thù, cho cô chạm .
Càng cho Minh Thù chạm, Minh Thù càng chạm, làm cho thú nhỏ nhảy qua nhảy cô, biến mất trong quầng hoa.
Nó bỏ nhà !
Chàng trai bước nhanh, dừng ở trung tâm thương mại. Một thanh niên ăn mặc kiểu côn đồ chạy đến từ cửa : "Lão đại, cuối cùng cũng đến , con yêu quái đó chạy trong nhà , chỉ còn cách nhốt nó ở bên trong. trong nhà nhiều như thế nó trốn ở nữa, bọn em sợ nó làm thương nên dám tự tiện hành động.
Cậu xong mới thấy Minh Thù, tức thì ánh mắt câm lặng...