Chiếc xe tải lớn cán qua, tiếng kính vỡ cực kỳ rõ ràng.
Diêm Trạm kịp bắt Minh Thù nhưng cảm giác cô đang lao về phía , dường như những mảnh kính vỡ b.ắ.n chậm .
Tất cả những điều chỉ xảy trong chớp mắt, đợi đến khi dư âm bên tai lặng , ánh mắt mới dần dần rõ.
"Chưa c.h.ế.t hả?"
Bên tai Diêm Trạm vang lên âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu thì thấy Minh Thù đang chằm chằm, một tay còn đang nắm chặt miếng khoai tây chiên.
Minh Thù lôi khỏi ngực, thấy thần sắc Diêm Trạm chút dại , Minh Thù nghiêng qua hôn một cái: "Bị t.a.i n.ạ.n xe dọa cho phát sợ, đàn ông ?"
"Tôi là đàn ông , em là hiểu rõ nhất ?" Diêm Trạm phản bác theo phản xạ.
"Quả thực hiểu rõ." Chuyện đêm hôm đó nhớ rõ.
Mặt Diêm Trạm biến sắc.
Minh Thù khiến miếng kính rơi xuống. Cô cúi nhặt bỏ trong túi cạnh đống đồ đủ loại màu sắc, dùng điện thoại di động gửi một đoạn tin nhắn. Diêm Trạm rõ cô gửi tin nhắn gì.
Minh Thù gửi xong tin nhắn, ghi rõ ràng đẩy cửa xe biến dạng bước ngoài.
Cửa xe bên Diêm Trạm mở , chỉ thể bước xuống xe từ phía cửa của Minh Thù.
Minh Thù ở bên ngoài cửa xe, mỉm đưa tay phía .
Diêm Trạm lưỡng lự đưa tay đặt tay cô, nhờ lực của cô bước ngoài.
Bên ngoài bao vây, xung quanh bọn họ đều là nòng s.ú.n.g đen thùi lùi.
Đoàn xe của Lục Mao tiến gần, mà bây giờ Minh Thù đang trong vòng vây của bọn , mấy Lục Mao cũng dám manh động.
Những chặn đường bọn họ tuyệt đối sợ bọn Lục Mao xông lên, dù hiện tại bọn chúng đang giữ chủ quyền.
Một đàn ông trung niên dẫn đầu tiến lên, lời mặc dù khách khí nhưng giọng bao nhiêu khách khí: "Ôn tiểu thư, Diêm gia, đắc tội ."
Minh Thù mỉm , trong đôi mắt đen mà sáng dường như dòng nước đang lay động: "Muốn tha thứ cho các ngươi cũng , đồ ăn vặt ?"
Mọi : "..." Nói đùa gì ?
Từng đòi tiền, đòi cướp, đòi mạng bọn chúng, chứ từng đòi đồ ăn vặt từ bọn chúng.
Hơn nữa còn là tình huống như , ai cũng đây chẳng qua là câu khách sáo mà cô cũng dám tiếp lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-709.html.]
Bọn chúng trả lời câu thế nào?
Minh Thù nheo mắt: "Sao thế, ngay cả đồ ăn vặt cũng mua nổi? Vậy mà các ngươi cũng học đòi khác chơi đùa cái gì mà lão đại, xã hội đen. Thanh niên bây giờ mà xốc nổi như , một chút cũng kiên nhẫn nổi. Nhớ năm đó..."
Mọi : "..." Năm đó cái rắm. Tuổi của cô bằng một nửa Quân ca mới là vấn đề, cũng dám nhớ năm đó.
Minh Thù thổi phồng công lao hiện tại, chuyển đề tài : "Cho nên, rốt cuộc các ngươi giao đồ ăn vặt ?"
Người cầm đầu gọi là Quân ca, hai tay đặt phía , thẳng, là trải qua cuộc huấn luyện nghiêm ngặt.
Quân ca vẫn dùng câu khách sáo nhưng giọng điệu khách khí chút nào: "Ôn tiểu thư, đừng vì thương vong cần thiết, hãy để của cô rút lui ."
"Được, về mua đồ ăn vặt cho , sẽ cho bọn họ rút lui." Minh Thù giải quyết miếng khoai tây chiên cuối cùng, mỉm Quân ca:
"Nhìn xem, ăn xong , các ngươi mua đồ ăn vặt cho nữa. Hôm nay các ngươi hãy cùng đến làm khách ở đồn cảnh sát , để thể hiện chút lòng mến khách của một chủ nhà, các ngươi cảm thấy thế nào?"
Quân ca: "..."
Hôm nay cửa xem ngày nên gặp một tên bệnh thần kinh.
Chưa từng Ôn Ý của Thanh Thị bệnh!
Quân ca đám Lục Mao chằm chằm và Diêm Trạm đang bên cạnh Minh Thù từng một lời nào, thấp giọng dặn dò hai câu, lập tức lái xe rời .
"Diêm gia, ngưỡng mộ đại danh lâu." Thừa lúc rời , Quân ca về phía Diêm Trạm:
"Lão đại nhà chúng từ lâu gặp ngài, xem mời Diêm gia theo chúng một chuyến."
Hôm nay bọn cũng may mắn, bên cạnh Diêm Trạm bao nhiêu , bên phía Ôn Ý mặc dù chút phiền phức nhưng cũng may tất cả chuyện vẫn trong tầm kiểm soát.
Ánh mắt Diêm Trạm lạnh lùng liếc mắt : "Lão đại các ngươi là ai?"
Sắc mặt Quân ca trở nên khó coi, kẻ khác căn bản đều bọn họ là ai.
"Phụt! Ha ha..." Minh Thù khách khí chế giễu.
Sắc mặt Quân ca cực kém, vẻ mặt chút lo lắng. Bọn họ gây động tĩnh lớn như ở khu vực nội thành, ước chừng lúc cảnh sát nhận tin tức, nhanh chóng dẫn bọn họ .
bên cạnh Ôn Ý nhiều, nếu thật sự bắt ép , nhất định sẽ xảy giao chiến.
lúc mua đồ ăn vặt nhanh trở , cứ tưởng Minh Thù nhận đồ ăn vặt sẽ bảo đám Lục Mao rút lui.
Trẫm xem xem, ai mời trẫm ăn cơm.
Lúc Quân ca mới thở phào nhẹ nhõm, dẫn Minh Thù và Diêm Trạm lên xe rời khỏi, đồng thời lấy hết tất cả vũ khí và dụng cụ truyền tin bọn họ .