Minh Thù chỉ im lặng lắng .
Cô ở đây ba ngày thì bên Thanh Thị giục giã cô về, dù ông Ôn luyến tiếc cũng chỉ đành để cho cô .
Vì thời tiết nên máy bay diện tích lớn thể cất cánh, Lục Mao đành mua vé tàu .
Minh Thù một bá chiếm cả một gian tàu giường mềm. Thỉnh thoảng Lục Mao ghé một lát để uống ngụm nước, còn gần như bộ thời gian đều ngoài cửa bảo vệ.
Mười một giờ đêm Minh Thù ngủ nhưng chợt thấy tiếng cửa mở. Một lẻn cùng với một luồng khí lạnh lẽo đè chặt Minh Thù, cô toan vung chân đá lên.
Chân ép chặt giường, một nụ hôn lạnh lẽo đặt mũi cô, một giọng quen thuộc thì thào: "Ôn tiểu thư, cô làm hại cả hạnh phúc của cô ?"
Minh Thù thôi giãy giụa, trong tia sáng yếu ớt cô nhỏ giọng : "Diêm , đổi nghề làm trộm từ bao giờ ?"
Nếu vì đó là thì tên ngốc nhà nổi ?
Tưởng trẫm ăn chay ?
"Cô thể trở thành viện trưởng viện tâm thần, thể làm trộm chứ?" Diêm Trạm buông lỏng một chút hôn luôn môi cô, hai cuộn triền miên ám . Minh Thù mềm nhũn , Diêm Trạm cảm thấy trong lòng như đang rực lửa, khẽ thì thầm:
"Nếu trộm Ôn tiểu thư đây thì là nên lãnh thưởng ?"
Minh Thù khan: "Anh tự đề cao quá đó. Làm ăn trộm thì chỉ thể ăn cơm nhà nước thôi, Diêm thử trải nghiệm ?"
Coi như là cô giỏi ăn .
Lão t.ử so đo với cô làm gì.
Diêm Trạm lườm một cái, khi đó ánh sáng trong khoang mờ ảo Minh Thù thấy , Diêm Trạm hề che đậy chút nào cứ thế hôn cô ngấu nghiến.
Giống như đang phát tiết cái gì đó, giống như là chiếm hữu một thứ gì đó.
Cảm giác thuộc xa lạ.
Minh Thù hôn đến mức thấy thoải mái, bắt đầu giãy giụa. Diêm Trạm nắm hai tay cô đè xuống: "Sao thế, nãy phản kháng, bây giờ phản kháng là muộn ?"
"Không thoải mái." Minh Thù khẽ kêu một tiếng.
Giọng của cô mềm nhũn yếu ớt như đang nỉ non giận dỗi . Tim Diêm Trạm chợt loạn mất một nhịp, kịp suy nghĩ thốt lên: "Có làm cô đau ?"
"Anh xem, c.ắ.n như thế, coi là đồ ăn ?"
Diêm Trạm thở dài buông Minh Thù , chống đầu cô: "Nghe Thượng Quan Kỳ đang theo đuổi cô?"
Hắn mới một thời gian ngắn mà kẻ dám dòm ngó của ...
Coi lão t.ử c.h.ế.t ?
"Nghe ? Anh cho theo dõi thì , đầu tiên thấy đối đãi với ân nhân cứu mạng như thế đấy."
"Vậy nên là đến đây để lấy báo đáp cô ?" Diêm Trạm cúi thủ thỉ bên tai cô:
"Ôn tiểu thư cần kiểm hàng luôn bây giờ ?"
Nói xong mấy câu thực sự lão t.ử cũng cảm thấy buồn nôn.
Bình tâm nào! Lão t.ử sẽ chiến thắng!
Minh Thù dường như đang nhưng ánh sáng quá yếu Diêm Trạm thể , chợt một đôi tay mềm mại chống lên n.g.ự.c đẩy :
"Đừng đè lên đồ ăn của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-690.html.]
Diêm Trạm: "..."
Túi đồ ăn bên cạnh Minh Thù kêu lên xoẹt xoẹt, biểu thị vẫn đang ở đây mà.
Diêm Trạm sầm mặt, buông cô dậy, bao nhiêu lãng mạn cho ch.ó ăn hết .
Đồ thần kinh thì lãng mạn cái gì chứ!
Thật phí công.
Diêm Trạm rút điếu t.h.u.ố.c đưa lên miệng. Minh Thù dậy, ánh sáng của bật lửa lóe sáng khuôn mặt xinh của cô, nụ dịu dàng giống như ánh rực rỡ trong màn đêm, lấp la lấp lánh thanh khiết đẽ.
Dối trá!
Diêm Trạm thầm rủa trong lòng.
Ánh lửa tắt, Diêm Trạm thắp điếu khác nhưng chỉ rít một dập luôn.
"Cô vẫn trả lời ."
Minh Thù ôm đống đồ ăn: "Sao trả lời , là gì của chứ."
Bảo trẫm trả lời là trẫm trả lời chắc?
Trẫm còn thể diện mà!
Diêm Trạm đầu, bắt gặp ánh mắt của cô: "Vậy ngay bây giờ cho cô , Ôn Ý từ giờ trở là phụ nữ của ."
"Hả, thì chắc? Vậy là tổ tông của thì là tổ tông của chắc?"
Minh Thù : "Cháu đây, mau gọi là tổ tông cháu."
Diêm Trạm: "..."
Thật bóp c.h.ế.t cô.
Bệnh hoạn thế chiếm thì cũng chẳng tác dụng gì.
Cứ bóp c.h.ế.t cô luôn là tiện nhất.
Ánh mắt Diêm Trạm một lượt qua chiếc cổ trắng nõn của Minh Thù, phát hiện hôn chiếc cổ nõn nà đó để lưu vài dấu hôn.
Cả Diêm Trạm nổi da gà, day day trán.
Gần đây mệt mỏi quá độ nên đầu óc bình thường.
"Ôn Ý, đang chuyện nghiêm túc với cô đấy." Hắn định vẻ đại ca xã hội đen, nguy hiểm cô:
"Từ giờ phút trở , dù sống c.h.ế.t thì cô của Diêm Trạm ."
"Diêm Trạm."
Minh Thù từ giường dậy, ghé sát Diêm Trạm.
Ánh mắt cô trong trẻo, sóng mắt long lanh hàm chứa nụ ngọt ngào tiến sát . Diêm Trạm ngây cả .
Nhịp tim bắt đầu đập rộn ràng.
Làn môi đầy đặn nổi lên một sắc hồng kỳ lạ càng tăng thêm vẻ quyến rũ khiến hôn mãi thôi.
Hơi thở dịu dàng thơm dịu của cô thoang thoảng bay qua.
"Thình thịch thình thịch."