Đầu óc Lương Thần rối như tơ vò, hạ giọng: "Cô làm gì?"
Ánh sáng qua khe cửa bỗng nhiên nhiều hơn, đẩy cửa . Lương Thần cô gái đang sấp bên cạnh đến dịu dàng nhưng cô đột nhiên đưa tay, một luồng sức mạnh đẩy bên ngoài.
Lương Thần: "..."
Lương Thần thử bắt tay Minh Thù nhưng ánh mắt sắc lạnh như băng chút lưu tình đẩy tay .
Lương Thần theo bản năng buông tay , tiếp đến cả đá khỏi gầm giường.
"A!"
Cô gái thét lớn tiếng chói tai.
Lương Thần ôm mặt từ đất bò dậy, đẩy cô gái và Quý Việt An nhanh chóng thoát khỏi phòng ngủ.
Quý Việt An uống chút rượu, lúc ý thức tuy vẫn tỉnh táo nhưng bước chân loạng choạng, lúc đuổi theo chỉ thấy Lương Thần từ cửa sổ phòng khách nhảy xuống. Hắn chạy đến cửa sổ xuống, Lương Thần biến mất ở trong ngõ hẻm.
Minh Thù từ gầm giường bò ngoài, cô gái rời thét lên một tiếng chói tai.
Quý Việt An từ bên ngoài ,"cạch" một tiếng mở đèn. Ánh sáng rọi mắt khiến đau, trong lúc mơ hồ thấy một khuôn mặt quen thuộc.
"Là... cô?"
"Là đây." Minh Thù phủi phủi áo quần, vô cùng bình tĩnh mỉm :
"Gầm giường nhà bẩn quá, quét dọn ."
Quý Việt An: "..." Từng kẻ trộm nào bò từ gầm giường nhà đó bẩn nhỉ?
"Sao cô ở nhà ?" Quý Việt An thở dài hai tiếng, Minh Thù một cách đề phòng.
Nụ Minh Thù đổi: "Đi ngang qua tin ?"
Ai tin chứ!
Đi ngang cũng ghé nhà !
Quý Việt An lắc đầu.
Minh Thù dùng thực lực chứng minh cho Quý Việt An thấy thế nào là phét chân chính: "Tôi thấy kẻ gian trèo lên cho nên định bắt trộm."
Quý Việt An: "..."
Minh Thù bình tĩnh thong thả cứ như là cô thật, nhưng diễn biến hiện giờ chỉ cần mù cũng .
Làm gì ai bắt trộm theo khác nhà, chẳng lẽ nên báo cảnh sát !...
Minh Thù ghế sofa uống , Quý Việt An đối diện cô xoa chân mày.
Cô gái dọa sợ là Phạm Tuyết Ny, lúc đang cẩn thận quan sát Minh Thù.
"Việt An..."
"Tuyết Ny, em về ." Quý Việt An cắt lời Phạm Tuyết Ny:
"Hôm nay cảm ơn em. Không còn sớm nữa, tiễn em, về cẩn thận, gì gọi điện cho ."
Lệnh đuổi khách nhanh vội, chút nể tình nhưng cuối cùng để chỗ hổng. Phạm Tuyết Ny "ừ" một tiếng, Minh Thù hai cái, chút tình nguyện xách túi rời .
"Vậy nghỉ sớm một chút, mai em tới đón ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-669.html.]
Minh Thù mím khuôn miệng nhỏ, chân mày đều là ý . Nam chính quả là nam chính, thoắt cái giải quyết xong một cô gái.
"Ôn... Ôn tiểu thư." Phạm Tuyết Ny rời , Quý Việt An liền mở miệng:
"Người chạy là đồng bọn của tiểu thư? Tại cô đến nhà ?"
"Tôi đồng bọn ngu như thế." Minh Thù đặt ly xuống.
"Người là Lương Thần, tới nhà làm gì. Dù theo đến đây."
Minh Thù sửa : "À, theo dõi."
Quý Việt An: "..."
Hắn Lương Thần là đào hoa tiếng nhưng nhà họ Lương và nhà họ Quý cùng cấp bậc. Nếu nhà họ Lương là cao ốc chọc trời thì nhà họ Quý chỉ là tòa nhà nhỏ.
Hắn từng tiếp xúc với Lương Thần, đường đường là đại thiếu gia nhà họ Lương tại đến nhà ?
Lại còn buổi đêm...
"Ôn tiểu thư, lời từ một phía cô, lý do gì để tin?"
"Anh tin liên quan gì đến ." Minh Thù quanh bốn phía, dừng nhà bếp kiểu mở của Quý Việt An:
"Nhà gì ăn ?"
Quý Việt An: "..."
Nói việc chính!
Muốn ăn gì!
Loẹt quẹt ...
Sắc mặt Quý Việt An quýnh lên.
Minh Thù phòng bếp đầy đủ tiện nghi của Quý Việt An như là mở cánh cửa của thế giới mới, chỉ là nữ chính nấu ăn, nam chính cũng !
[... ] Đây coi như là cánh cửa thế giới mới của nơi nào, ký chủ xin cô cố gắng để đ.á.n.h c.h.ế.t cô ?
Trong tủ lạnh của Quý Việt An đầy đủ vô cùng. Minh Thù dựa tủ lạnh, ăn cherry ở bên trong. Quý Việt An đầu cô, sắc mặt tối sầm, cô quả là khách sáo.
"Ôn tiểu thư, cô chạy là Lương Thần, tại Lương Thần đến nhà ?"
"Chắc là thầm mến nên đến trộm đồ của để an ủi nỗi khổ tương tư." Minh Thù mở miệng là bậy, vu oan cho sự trong sạch của Lương Thần.
Đương nhiên Quý Việt An tin: "Tôi và Lương Thần vốn quen . Tôi , chắc ."
Minh Thù líu lưỡi: "Sao , lẽ thầm mến nhiều năm ."
Quý Việt An nóng giận nữa: "Chi bằng cô là em mất tích nhiều năm của ."
"À, thì thế ." Minh Thù đồng ý, còn ngạc nhiên hỏi :
"Có điều cha thật lợi hại, dám cắm sừng Lương gia."
Quý Việt An: "..."
Nấu cơm thôi! Nấu cơm thôi!
Quý Việt An hiểu cùng ăn cơm với Minh Thù nhưng cô ăn ngon quá, Quý Việt An cũng đói bụng, vùi đầu ăn.
Thực bọn họ chỉ ăn cơm chiên trứng nhưng Quý Việt An bỏ thêm nhiều thứ trong đó, đủ ngũ vị, đặc biệt hấp dẫn.