"Tiên tôn, ở bên ngoài nhiều tới đây". Ngô Đồng vội vã qua, ánh mắt liếc qua Ngọc Huy, thấp giọng :
"Hôm nay đ.á.n.h ở học phủ, bây giờ những đó đem theo nhà đến chuyện".
Ngọc Huy đương nhiên thấy . Hắn thu suy nghĩ của , ngẩng đầu, giọng cực kỳ phách lối: "Một đám bại tướng tay ".
Ngọc Huy bây giờ cũng thể coi như là trong cung của cô cho nên những tìm đến cũng là sai.
Cho dù Minh Thù là tiên tôn, con nhà đánh, những làm cha cũng tới cửa lý một chút. Tình thương của cha vô biên, tình thương của vạn tuế.
Minh Thù ôm điểm tâm dậy, kéo vạt áo dài về phía cửa cung.
"Người thế nào với bọn họ?" Ngọc Huy lộ vẻ thấp thỏm đúng như lứa tuổi của :
"Người giao cho bọn họ ?"
Đánh với những đứa trẻ hung hăng còn thể đ.á.n.h thắng nhưng đứa trẻ ngoài con mang theo cha , chắc chắn sẽ đ.á.n.h .
Dù thể ...
Còn nhỏ.
Đây đúng thật là một chủ đề bi thương.
Khóe miệng Minh Thù chứa đựng nét , giọng chậm rãi nhẹ nhàng giống như mây đang bay ở chân trời mềm mại: "Bây giờ sợ ?"
"Ai sợ chứ?" Ngọc Huy thẳng lên.
"Đánh thắng thì tìm đến lớn, những cũng sẽ chẳng tiền đồ gì, hừ".
"Ngươi tiền đồ, ngươi tiền đồ, ngươi dám ?" Đứa trẻ thật đúng là nên ăn đòn.
"Ta... đó là bọn họ thấy dáng vẻ oai hùng của sư phụ!"
"Ai là sư phụ của ngươi?"
"Người đó". Thiếu niên hùng hồn hổ:
"Dù gì thì sớm muộn gì cũng là sư phụ của , gọi cũng chẳng ".
Thân phận của ngoại trừ là đồ , thật sự nghĩ phận gì khác. Dù gì thì ... cũng quá nhỏ tuổi.
"A..."
Ngô Đồng run lên, tiên tôn đang tức giận ?
tiên tôn như giống như đang giận.
Rốt cuộc là giận giận?
Ngô Đồng luống cuống, hiện tại nàng thấu tiên tôn nữa .
Minh Thù qua cửa cung, ở bậc thang bạch ngọc, tiên khí lượn lờ bên chân làm nổi lên tiên khí của cô.
Có nhiều ở bên ngoài, lớn đem theo những đứa trẻ mặt mũi đ.á.n.h bầm dập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-621.html.]
Minh Thù , trong lòng những bất bình nhưng vẫn hành lễ.
Ngân Tranh tiên tôn.
Minh Thù ngẩng đầu trời: "Ngày hôm nay mặt trời cũng nhầm cửa, tại cùng chạy đến chỗ làm gì".
Mọi : "..."
Bọn họ tới làm gì, cô ?
Thế nhưng nghĩ đến đó là đứa trẻ của Bồng Lai tiên đảo, quan hệ gì lớn với tiên tôn, chúng tiên chỉ thể thuận ý một cách thiện ý: "Ngân Tranh tiên tôn, Ngọc Huy ở học phủ đả thương con . Mặc dù chỉ là trò chơi đùa giữa trẻ con nhưng nó tránh khỏi việc tay quá nặng. Người xem, mặt mày hốc hác hết cả , làm chủ cho ".
"Mong Ngân Tranh tiên tôn làm chủ".
"Mong Ngân Tranh tiên tôn làm chủ".
Ngọc Huy ở phía Minh Thù dường như gì đó Ngô Đồng ngăn . Tiên tôn còn lên tiếng, đến lượt ngươi lên tiếng ?
Chúng tiên chờ Minh Thù lên tiếng.
Vậy nhưng Minh Thù ung dung, chậm rãi ăn điểm tâm, ánh mắt thờ ơ quét một vòng xuống . Một lúc lâu cô mới chậm rãi cất giọng: "Đánh thì cũng đ.á.n.h , thế nào?"
Đánh cũng đ.á.n.h .
Muốn như thế nào?
Không những từ ngữ thừa thãi và trói buộc. Tám chữ nhẹ bẫng như , thấy đều nổi trận lôi đình.
Người đ.á.n.h là con , dễ dàng lắm.
Ngọc Huy ở phía đắc ý, để ý đến sự ngăn cản của Ngô Đồng, cất giọng : "Ai bảo bọn họ sư phụ, đ.á.n.h bọn họ là còn nhẹ đấy. Lần còn để thấy, đừng trách khách khí".
"Ngươi ngươi ngươi..."
"Tiên tôn, xem thái độ gì kìa".
"Đảo chủ Bồng Lai mà ở đây thì cũng dám phách lối như . Tiên tôn thể bao che cho , nhất định làm cho rõ ràng!"
Thiên giới quy củ của Thiên giới, Bồng Lai tiên đảo như thế nào bọn họ quan tâm nhưng làm càn ở thiên giới chính là đang khinh thường bọn họ.
"Bọn họ gì ?" Minh Thù để ý tới những khác, mà Ngọc Huy.
Ngọc Huy giương gương mặt nhỏ nhắn lên, ngạo nghễ : "Bọn họ sư phụ là một phụ nữ già lấy chồng, còn là sư phụ phá hoại tình cảm của Tạ Sơ Dương và Tuyết gì đó, bàn tán về sư phụ..."
"Câm miệng, ngươi láo, chúng từng như !" Có đứa trẻ cắt đứt lời Ngọc Huy, sắc mặt đỏ bừng lên:
"Hắn bậy, chúng từng lưng tiên tôn".
Mà gương mặt của các gia trưởng cũng trở nên kỳ quái. Bọn họ đương nhiên tại Ngọc Huy đ.á.n.h con của bọn họ, chỉ cho rằng Ngọc Huy quen thói ngang ngược, phách lối ở Bồng Lai tiên đảo mà thôi...
"Ta bậy? Ngươi, ngươi, ngươi, còn ngươi nữa. Hôm qua lúc nghỉ giữa giờ, các ngươi ở phía học phủ, sót chữ nào, ngươi còn dám các ngươi?" Ngọc Huy một cách chắc nịch.
"Ta !"
"Hắn bậy!"
" đúng đúng..."