Hệ thống xuyên nhanh : Boss phản diện đột kích ! - Chương 605

Cập nhật lúc: 2025-12-19 07:23:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KijJaXZkz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm hôm đó Thẩm Hàm Nguyệt ngờ sẽ gặp lệ quỷ, đàn ông chỉ dạy cô làm thế nào để làm công việc của dẫn hồn giả, chứ dạy cô nếu gặp lệ quỷ thì làm như thế nào.

Mặc dù cuối cùng cũng sự giúp đỡ của thiên sư nhưng cô vẫn thương.

Thẩm Hàm Nguyệt trở biệt thự lên sofa, cô chẳng còn một chút sức lực nào.

"Thẩm Hàm Nguyệt?"

"Thẩm Hàm Nguyệt?"

gọi cô, giữa lúc cô đang mơ hồ thì dường như thấy mặt của Thẩm Ảnh.

"Anh..."

"Anh đưa em đến bệnh viện, đừng sợ." Giọng của Thẩm Ảnh từ đống đổ nát trấn an cô.

"Em đến... bệnh viện." Thẩm Hàm Nguyệt lôi , khăng khăng ngừng, cô thể đến bệnh viện.

"Em ốm ."

"Ngủ một giấc là thôi."

Thẩm Ảnh dường như lay chuyển cô, cuối cùng ôm cô lên lầu về phòng.

Thẩm Hàm Nguyệt nhớ rõ chuyện tối hôm đó, ý thức của cô chút mờ nhạt. Ngày hôm lúc tỉnh dậy, Thẩm Ảnh ở phòng khách nhà cô, chỉ huy chuyển đồ.

Thẩm Ảnh thấy cô lên, thần sắc lạnh lùng : "Ở nhà chính nhiều phiền phức, ở chỗ em một thời gian."

Thẩm Hàm Nguyệt cự tuyệt nhưng Thẩm Ảnh căn bản cho cô cơ hội cự tuyệt, khăng khăng chuyển .

Từ nay về , cho dù cô về muộn là dẫn về, đều mắng cô vài câu, đó bản tức giận bỏ . Ngày hôm như chuyện gì mà tiếp tục ở đây.

Thẩm Hàm Nguyệt thể tránh thì tránh, thể tránh thì liền thờ ơ.

Bởi vì cô , bản chỉ thời gian mười năm. Sau khi cô c.h.ế.t, vẫn còn thể sống lâu lâu...

Mười năm , cô thành nhiệm kỳ, nhận sự ban ân, thể một nữa làm nhưng mà bên cạnh phụ nữ khác.

Không chút phòng .

Người mà cô bảo vệ mười năm, thời khắc cách cô xa.

Thẩm Hàm Nguyệt mất hết sức lực, xổm xuống đất lớn: "Thẩm Ảnh, em thích , thích ."

"Anh ."

Cơ thể của Thẩm Hàm Nguyệt cứng đờ, cô vùi đầu giữa hai chân, tiếng bước chân ở phía đang tới gần.

Thẩm Ảnh đỡ cô lên: "Em năm đó thấy em đơn độc một trong biệt thự, khoảnh khắc một tiếng động , sợ hãi thế nào ?"

"Thẩm Hàm Nguyệt, nhiều mười năm để chờ đợi như ."

"Thẩm Hàm Nguyệt, cưới em nhé."

Đáy lòng Thẩm Hàm Nguyệt rạn vỡ, cô tóm lấy vạt áo của Thẩm Ảnh giống như một đứa trẻ.

Mười năm đổi lấy một đời vô lo cho . - Thẩm Hàm Nguyệt.

An Ca Linh Yển

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-605.html.]

Tây Sở quốc.

Tiểu cô nương trắng như tuyết khác ôm chạy núi phủ đầy tuyết.

"Cha, chúng đây?" Tiểu cô nương nhu mì đặt câu hỏi, tuyết trắng rơi xuống đọng hàng lông mi cong dài của nàng hóa thành nước. Nàng khẽ run đôi mi làm tuyết rơi xuống đất.

Nam nhân trung niên đang ôm nàng thở dài: "Tiểu Ca, con lời, tùy hứng ?"

"Cha?"

Nam nhân trung niên ngẩng đầu về phía Tế Tư thần điện gần trong gang tấc, trong lòng vô cùng nỡ bỏ nữ nhi của ở thần điện lạnh lẽo , nhưng... còn cách nào khác cả.

"Là An gia cô nương?" Có đợi sẵn ở trong núi.

Người trung niên gật đầu, đặt tiểu cô nương xuống đất, áo nàng bằng áo choàng: "Tiểu Ca nhớ kỹ, lời cha mới thể tới thăm con."

Tiểu cô nương nửa hiểu nửa ông: "Cha cần con nữa ?"

Đôi mắt trung niên chợt đỏ lên: "Cha thể cần con chứ, con ngoan lời, cha mới thể đến thăm con."

"Vì cha cần con nữa? Là do An Ca lời ?" An Ca c.ắ.n chặt môi :

"An Ca về sẽ nghịch ngợm nữa. Cha đừng bỏ con , con sẽ cố gắng học thật giỏi, sẽ lời cha, sẽ chọc phá ca ca và cha nữa, cha đừng bỏ con nhé."

Người trung niên hạ quyết tâm đẩy An Ca , chắp tay chào bên , đó lưng rời .

An Ca đuổi theo ở phía nhưng chân tay nàng nhỏ bé làm theo kịp, nhanh nàng thấy bóng dáng cha nữa.

Nàng ngã tuyết, tới tan nát ruột gan.

Lúc An Ca dẫn tới thần điện, nàng vẫn còn đang , bên cạnh cách nào dỗ nàng.

"Bây giờ làm ..."

"Để ầm ĩ đến tai Tế Tư thì chúng thể đảm đương nổi."

"Bà cô của ơi, đừng nữa, ngươi xem ở đây nhiều đồ ăn ngon, còn thú vị nữa."

Một đám thiếu niên thiếu nữ vây quanh An Ca dỗ dành nhưng chẳng kết quả gì.

"Sao ầm ĩ ?"

Ngoài cửa, một nam nhân trắng như tuyết bên trong, đằng là tuyết trắng mịt mùng, dường như là màu sắc duy nhất trong núi.

Những ở đây ai dám ngước mắt , cúi đầu hành lễ.

"Tế Tư đại nhân."

"Là An gia đưa đến, chúng dỗ nàng."

An Ca đột nhiên ngừng , nghẹo đầu dò xét nam tử, nàng giãy xuống đất, chạy nhào tới nam tử: "Ca ca, thật là ."

Bên trong nổi lên một trận khí lạnh, lên kéo An Ca trở về.

"An Ca?"

Một tiến lên, cung kính trả lời: "Vâng."

"Các lui xuống ."

Những còn dám gì, lượt lui ngoài.

Loading...