Minh Thù còn tưởng rằng Phong Bắc sẽ đến tìm nàng, nhưng đợi nửa ngày cũng thấy Phong Bắc, giáo chúng cũng tới bẩm báo.
Đám giáo chúng sẽ đuổi chứ?
Đừng hỏi bọn họ làm .
Chắc chắn bọn họ thể làm .
Minh Thù cũng quan tâm, xử lý một vài chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi trong giáo như hôm nay ăn gì, ngày mai ăn gì, ngày mốt ăn gì, một ở thư phòng đợi đến tối.
Nàng sắc trời bên ngoài thể thấy ánh trăng.
Hình như là đêm nay nhỉ?
Minh Thù từ thư phòng sang đó, dọc đường còn thấy đám giáo chúng thần kinh hề hề đầy giả tạo với nàng, nàng vươn tay sờ mặt dính cái gì, là bọn họ điên tập thể là ?
"Giáo chủ, hôm nay là trăng tròn hộ pháp bế quan ngài cố gắng lên!"
"Giáo chủ cố lên!"
"Tương lai Ngũ Tuyệt Thần Giáo trong tay giáo chủ, đoàn tụ sum vầy giáo chủ cố lên!"
"..."
Bệnh thần kinh!
Trẫm chịu khổ, các ngươi ở đây hô cố lên?
Minh Thù tới phòng thì đám giáo chúng mới giải tán, Minh Thù đẩy cửa phòng trong phòng một mùi hương nhàn nhạt.
Có bẫy!
Nàng lập tức lui về phía .
Đám giáo chúng đang làm gì !
Minh Thù cửa phòng xung quanh bên trong, thấy bên bàn đang , áo choàng quen mắt.
Là Phong Bắc.
Minh Thù thấy mùi thơm nhất định vấn đề, cho nên nàng điều chỉnh thở .
"Này!"
Minh Thù đẩy Phong Bắc một cái.
Phong Bắc từ trong khuỷu tay ngẩng đầu lên mặt đỏ bừng dựa bàn, ánh mắt mê ly khó chịu c.ắ.n môi .
Hắn khổ sở hỏi thăm tổ tông mười tám đời Ngũ Tuyệt Thần Giáo, nhưng lúc sức làm thế.
Rõ ràng đều vứt tất cả đồ tìm trong phòng , ai ngờ vẫn trúng chiêu.
Giáo chúng ở bên cạnh chống nạnh ha hả, làm chúng thể gửi gắm hy vọng một chỗ, thật ngây thơ!
Phong Bắc thể là do mơ màng, mặt đều là bóng chồng lên : "Khó... Khó chịu."
"Không là ngươi lợi hại ?" Minh Thù lạnh.
Vì tìm áp giáo phu quân cho nàng, cái gì bọn họ cũng làm .
"Khó chịu..."
Phong Bắc nhấn từng chữ rõ ràng, mỗi hô hấp giống như đang giãy giụa giữa ranh giới sống c.h.ế.t.
Minh Thù đưa khỏi phòng, bước phòng bên cạnh.
Mới đưa lên giường, Phong Bắc liền kéo nàng ngã xuống giường cánh môi lành lạnh hạ xuống cổ Minh Thù.
Ngoài cửa sổ lâm bóng đêm âm u, chỉ trăng sáng cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/chuong-480.html.]
Trong cơ thể nàng bắt đầu khô nóng, bỗng nhiên như vỗ về. Nàng dựa Phong Bắc cực kỳ thoải mái, năng lượng d.a.o động dần bình .
Giống như đầu tiên gặp mặt , đụng chạm ở khách điếm.
Minh Thù còn nghĩ kỹ xảy chuyện gì mặt Phong Bắc đột nhiên phóng đại mặt, môi của rơi xuống chóp mũi nàng, dần dần xuống môi.
Hơi thở xa lạ xâm nhập, môi lưỡi va chạm lẫn , Minh Thù bỗng còn cảm thấy năng lượng chấn động làm nàng khó chịu.
nhanh Minh Thù phát hiện sự khô nóng thứ hai vọt lên, nhưng giống lúc , đó là...
Minh Thù túm áo choàng Phong Bắc, mặt mùi hương vấn vương như như , khuôn mặt nàng đanh .
Đám giáo chúng thật sự giỏi!
"Khó chịu..."
Trong miệng Phong Bắc tràn vài từ, lúc cử động áo choàng bung , lộ một y phục dụ phạm tội.
Minh Thù đỡ trán.
Ra ngoài dạy dỗ đám giáo chúng mới .
"Phong Bắc, ngươi là ai ?"
Minh Thù ngăn cản hành động của Phong Bắc mặc dù cơ thể chút khó chịu, nhưng lúc nàng tỉnh táo, giống như những thứ t.h.u.ố.c hiệu quả gì với nàng.
Phong Bắc nóng lòng chính thoải mái, ngón tay quấn quít lấy ngón tay Minh Thù, hô hấp khó khăn trả lời câu hỏi Minh Thù.
"Ta là ai?"
Đôi mắt Phong Bắc nàng mê ly đầy oan ức, thở hổn hển vài : "Mộ... Mộ Linh."
Minh Thù buông tay ngón tay cầm lấy dây lưng áo choàng, nhẹ nhàng kéo một cái áo choàng rơi xuống.
Rèm giường nhẹ nhàng hạ xuống che cảnh xuân bên trong.
Ánh trăng từ ngoài cửa sổ soi rọi, cả phòng vô cùng diễm lệ.
Minh Thù cảm thấy tròng với cái kịch bản cũ rích.
Cho nên lúc Phong Bắc thức dậy, thấy hình ảnh bộ giáo phái điên cuồng nội quy giáo phái.
Tình cảnh cực kỳ tàn bạo... Bởi vì đa giáo chúng từng sách, theo mẫu cũng là lấy mạng bọn họ.
Đáng đời!
Phong Bắc nghiến răng kèn kẹt, mơ mơ màng màng cảnh ngủ với khác, tỉnh ngay cả cái bóng đối tượng ngủ với cũng thấy.
Khi tìm Minh Thù, nàng ở thư phòng ôm một cục bánh trôi đủ màu sắc đờ .
Phong Bắc chằm chằm bánh trôi đủ màu, thú nhỏ ngậm giấy dầu gói kỹ đồ ăn vặt nhảy xuống khỏi Minh Thù, chớp mắt liền biến mất.
"C.h.ế.t tiệt!"
Minh Thù đột ngột dậy.
Dường như nàng bắt thú nhỏ nhưng thấy đột ngột dừng động tác, chống tay lên bàn : "Phong điện chủ, chào."
Phong Bắc cầm áo choàng cửa, thần sắc : "Nàng ý gì?"
"Có ý gì là ý gì?"
"Tối hôm qua..."
Ngươi hiểu mà.
mà Minh Thù nghiêng đầu khẽ: "Phong điện chủ cái gì?"
Dáng vẻ ngây thơ vô tội, giống như thực sự hiểu Phong Bắc đang cái gì.