Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, Bùi Minh mở mắt thức dậy, đầu chút choáng váng nặng nề, vô cùng thoải mái. Cũng khó trách, ôm hận cả một đêm hôm qua trong khi cơn lửa bừng bừng dập tắt, căn bản ngủ bao nhiêu. Thực , hiện tại, còn mang theo chút ai oán.
Cũng tên khốn đá tối hôm qua thế nào ? Lười biếng lên, Bùi Minh mở cửa liền thấy con ch.ó nhỏ Tiếu Thiên Vũ đang bẹp dài sàn. Vừa thấy Bùi Minh , tứ chi Tiếu Thiên Vũ lập tức co , hai chân ôm lấy đầu, m.ô.n.g chổng lên trời, đúng là một tư thế chịu phạt vô cùng hợp thời, chuẩn cần chỉnh.
“Bùi Bùi ~~ sai . Cậu nhẹ tay cho ~~”
Màn đêm qua chợt tua trong đầu, Bùi Minh hung hăng trừng mắt liếc , gương mặt vì tức mà đỏ như nấu chín. Khốn kiếp, c.h.ế.t ! Cậu thèm quan tâm đến , bước chân toilet, xả nước bồn tắm, bôi kem đánh răng bàn chải. Tiếu Thiên Vũ bi ai Bùi Minh, rõ lầm sẽ tha thứ. ….nhưng Bùi Bùi a ~~ thực của mà!
Bùi Minh tắm mát rửa mặt xong, như mặt âm trầm để ý tới . Tiếu Thiên Vũ thật cẩn thận đưa sang mấy mẩu bánh mì nướng, một lọ sữa. Thật làm một bữa sáng phong phú, Bùi Minh ăn ngon thì sẽ bớt giận nhưng chó làm gì tay mà làm, cái móng vuốt nhỏ xíu, chiên trứng cũng xong chứ đừng mơ đến mấy thứ khác
Người và chó rốt cuộc là một loại sinh vật a!
Bùi Minh cũng rằng, lạnh lùng nhai nhai nuốt nuốt. Tiếu Thiên Vũ thì dùng hai chân kẹp cây quạt giấy quạt cho , lòng đầy bi ai! Lúc cũng cái gì kêu chân chó khác tay . Ăn no, sắc mặt Bùi Minh cũng dịu một chút. Tiếu Thiên Vũ chạy nhanh đến sô pha hòng đ.ấ.m chân cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-23.html.]
“Bùi Bùi, đừng giận ? Muốn đánh phạt tùy , nhưng đừng lời nào, đau lòng lắm.” Đáng thương cầu xin lòng khoan dung, Tiếu Thiên Vũ ngưỡng mặt thành khẩn Bùi Minh.
Bùi Minh cúi mắt : “Được thôi, chỉ cần từ nay về đừng cho thấy cái mặt .”
“Sao chứ!” Kiên quyết chống yêu cầu thỏa đáng, Tiếu Thiên Vũ lắc đầu kịch liệt: “Bùi Bùi a, chuyện tối qua cũng cố tình, chịu khổ sở chẳng lẽ dễ chịu ? Tôi đến mức...... Ai u!” Bùi Minh mặt mày đỏ bừng đánh đầu . Khốn kiếp, còn dám !
Tiếu Thiên Vũ bi thương sô pha, tự nhổ lông đuôi . Bùi Bùi , nhổ đến năm mươi cọng, sẽ chuyện với ! Dù lông chó cũng tác dụng gì.
Nhổ một cọng run run, nhổ thêm một cọng thầm rủa trong đầu: trông trời trông đất trong mây, trông cho tới một đêm xuân cùng mà cũng làm hỏng! Lần thì đợi đến khi nào mới ?
Mẹ nó, chọc tới ai mà biến thành như chứ, nếu để ông đây là ai hại ông thành như , ông sẽ c.h.é.m làm tám khúc đem nuôi chim! Ai u~~
***