Giang Cảnh Hành chằm chằm chiếc nhẫn lâu, mới đặt nó xuống.
Bên hộp trang sức còn đặt vài tờ giấy.
Là một bản thỏa thuận ly hôn in sẵn và ký tên.
Trên bản thỏa thuận còn đặt một mảnh giấy tay:
【Nhẫn trả cho , những thứ khác trong nhà cũng lấy. Nhớ ký thỏa thuận sớm, chúng chia tay trong hòa bình.】
Ở cuối mảnh giấy, cô thậm chí còn vẽ thêm một khuôn mặt đáng yêu bằng nét bút đơn giản.
Nhìn nét chữ thanh tú của phụ nữ giấy, trong lòng Giang Cảnh Hành đột nhiên dâng lên cảm giác nghẹn thở.
Anh nhét hộp trang sức túi áo, vò nát bản thỏa thuận ly hôn và tờ giấy ném thẳng thùng rác.
Xuống lầu, tìm tới dì Trương, lạnh giọng chất vấn:
“Tại trong phòng đồ và phòng ngủ chính đều bám bụi, các dọn dẹp?”
Dì Trương cúi đầu, nghiêm túc đáp:
“Ngài quên ạ?”
“Lúc mới kết hôn, chính ngài thích chúng gian riêng của ngài và phu nhân…”
“Cho nên từ đó về , chúng chỉ phụ trách dọn dẹp phòng khách, cầu thang và hành lang trong nhà. Tất cả gian riêng của ngài và phu nhân, đều là phu nhân tự tay dọn dẹp…”
Giang Cảnh Hành sững .
Lúc mới kết hôn, dường như đúng là từng phàn nàn một .
Từ đó về , còn thấy giúp việc để bất kỳ dấu vết nào trong gian riêng của nữa.
Anh cứ tưởng là Thẩm An Ninh thuê một giúp việc tận tâm hơn tới dọn dẹp.
Không ngờ, những chiếc bàn làm việc và sàn nhà ngày ngày sạch sẽ đến mức soi bóng … là do cô tự tay lau dọn.
Nghĩ đến đây, sắc mặt đàn ông dịu một chút:
“Khi rời , cô gì ?”
Dì Trương cúi đầu:
“Phu nhân chỉ dặn chúng nhổ bỏ hết hoa trong vườn… rằng cô Thẩm Vũ Tình thích hoa hồng đỏ, những bông hoa dù giữ , cũng sẽ kết cục , cho nên…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/giang-tong-phu-nhan-anh-hen-ho-voi-nguoi-khac-giang-canh-hanh/chuong-62-nhanh-chong-tim-thay-co-ay.html.]
Trái tim Giang Cảnh Hành khẽ thắt .
Anh dì Trương:
“Vì cô rời nhà lâu như , mà ai báo cho ?”
Dì Trương hoảng hốt cúi đầu:
“Thưa ông, chúng cũng báo cho ngài, nhưng với phận của chúng thì cách nào liên lạc trực tiếp với ngài cả. Chúng chỉ thể chờ ngài về mới …”
“ suốt một tuần , ngài từng trở về…”
Được dì Trương nhắc như , Giang Cảnh Hành mới chợt nhận , lâu về nhà.
Khoảng thời gian , tình trạng của Thẩm Vũ Tình lúc lúc . Mỗi định rời bệnh viện về nhà, cơ thể cô xảy vấn đề, chỉ thể tiếp tục lựa chọn ở cạnh cô .
Không ngờ, trong vô thức, nửa tháng trôi qua .
Người đàn ông nhắm mắt , trong lòng dâng lên một nỗi hoảng loạn mơ hồ.
Lần , Thẩm An Ninh dường như thật sự hạ quyết tâm ly hôn với .
“Thưa ông.”
Lúc , dì Trương đưa cho Giang Cảnh Hành một phong bì:
“Đây là thư do bệnh viện Bình An gửi tới ngày hôm khi phu nhân rời nhà.”
“Tôi sợ là giấy tờ quan trọng nên vẫn giữ , định đợi phu nhân về đưa cho cô . Hôm nay ngài về, nên giao cho ngài.”
Giang Cảnh Hành đặt điện thoại xuống, nhận lấy phong bì mở .
Bên trong là kết quả xét nghiệm m.á.u mà Thẩm An Ninh làm tại bệnh viện Bình An buổi sáng hôm đó.
Người đàn ông nheo mắt hàng loạt chỉ phức tạp.
Cuối cùng, ánh mắt dừng ở kết luận kiểm tra.
Khi thấy dòng chữ cuối cùng , sắc mặt Giang Cảnh Hành đột nhiên biến đổi dữ dội.
Anh lập tức rút điện thoại , gọi cho Bạch Trà:
“Lập tức điều tra, xem Thẩm An Ninh đang ở .”
“Nhanh chóng tìm thấy cô !”