Bên trong vang lên một giọng trầm ấm quen thuộc: “Vào , Harry.”
Harry đẩy cửa bước , quanh một vòng, trong ký ức ở trong căn phòng nhiều .
Ánh sáng ấm áp toả từ những ngọn nến hắt lên những kệ sách cao ngất, đó xếp chật kín những quyển sách bao da dày cộm.
Trên tường, hàng loạt những bước chân dung của các vị hiệu trưởng đời cựa , nghiêng xuống Harry với vẻ tò mò.
Gần bàn làm việc là con phượng hoàng Fawkes, với bộ lông đỏ rực như ánh lửa.
Giọng cụ Dumbledore từ tốn vang lên: “Chào mừng con, Harry! Chắc hẳn con một cuộc hành trình thú vị, ?”
Đôi mắt xanh thẳm cặp kính nửa vầng trăng ánh lên tia sáng dịu dàng, thẳng Harry.
xHENRI
Cụ xuống bàn làm việc, cũng chỉ về phía cái ghế đối diện hiệu cho Harry…
“Con một viên kẹo chanh ?”
Harry nhận lấy viên kẹo, mân mê trong tay một lúc: “Không , cụ chuyện gì với con?”
“Ở đây con thể thong thả một chút đó, Harry. Ta nghĩ, ba năm qua con bận rộn… chỉ con thêm chút thời gian nghỉ ngơi và trò chuyện như những bạn.”
Harry nhẹ, cụ Dumbledore luôn như , từ tốn, cũng nhiều lời ẩn ý, còn sở thích bắt khác chơi trò giải câu đố.
Cậu vô thức hỏi: “Cụ tin tưởng giáo sư Moody ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/fanfic-drahar-unchosen/chuong-96.html.]
Cụ Dumbledore gật gù: “Nếu như gì xảy … Alastor và quen từ lâu . Tuy ông tuổi và đa nghi, nhưng vẫn là một bụng và tài năng…”
“ là !” Harry phủ nhận điều đó, tiếp: “Hy vọng chỗ thầy đang ở hiện giờ, quá tối tăm.”
Cụ Dumbledore nhướng nhẹ mày, Harry sâu xa : “Tình cảm thời niên thiếu thật nồng nhiệt, môi của con còn đau nữa chứ?”
Harry vội vàng sờ lên môi, chỉ thấy một chỗ sưng lên, lúc rửa mặt cũng thói quen soi gương, nên quá để ý… chỉ thấy rát nhẹ. Với chịu đựng những cơn đau đáng sợ hơn, Harry thực sự quá chú ý mấy vết trầy nhỏ nhặt thế .
Chỉ là nhịn , trong lòng thầm mắng Draco thêm mấy câu. Cũng tự trách bản quá dễ mềm lòng, để mặc tuỳ ý làm bậy.
Lại thêm vài câu chuyện đầu cuối, lúc Harry rời khỏi phòng hiệu trưởng là buổi chiều.
Giữa tháng mười, tiết trời bắt đầu se lạnh, khí Hogwarts hân hoan như lễ hội. Từng tốp học sinh chen chúc ngoài sân, háo hức chờ đợi điều gì đó…
Xa xa bầu trời, một cỗ xe ngựa màu xanh dương to bằng ngôi nhà, do mười hai con ngựa Abraxan bờm ánh vàng khổng lồ kéo xe. Móng sắt giẫm xuống nền đất phát âm thanh rung trời, cửa xe bật mở, dáng đồ sộ bước , chính là bà Maxime hiệu trưởng của Beauxbatons.
Ngay lúc đó, mặt hồ đen tĩnh lặng bắt đầu sủi bọt, từ nước một con thuyền đen to lớn trồi lên, đèn lồng rọi sáng lấp lánh trong màn sương, lặng lẽ trôi bờ. Những trai cao lớn khoác áo lông chồn của Durmstrang lượt bước xuống, dẫn đầu là Karkaroff với ánh mắt săm soi mấy thiện cảm.
Trong ánh nến lung linh của bữa tiệc chào đón các vị khách từ phương xa, Đại sảnh đường hôm nay bày thêm hai dãy bàn dài, bàn bày đầy thức ăn và đồ uống phong phú.
Các nữ sinh Beauxbatons bước , mỗi đều khoác váy lụa màu xanh nhạt phất phơ như những cơn gió nhẹ. Từng bước đều uyển chuyển như đang nhảy múa, khi họ bước giống như mang theo một làn hương thơm nhẹ, tao nhã, kín đáo thể cuốn hút ánh .