Cậu khẽ : “Nếu bản dìm xuống hồ giữa trời giá rét như … ai tranh giành vị trí đó như .”
Nói thêm vài câu, Harry gọi tập hợp ở đất trống bên bờ nước, bốn quán quân thành hàng.
Ông Ludo Bagman bước lên: “Chào mừng các quán quân! Chúng đến với nhiệm vụ thứ hai của Giải đấu Tam Pháp Thuật. Nhiệm vụ sẽ thử thách lòng dũng cảm, trí khôn và cả tình cảm của các quán quân.”
Ông mỉm , đảo mắt từng : “Hiện tại, vật quý giá nhất của các quán quân lấy và giấu xuống đáy hồ . Trong vòng một giờ đồng hồ, các trò tìm cách xuống đó và cứu lấy vật đó. Ai trở mặt nước sớm nhất, mang thứ quý giá của lên an , sẽ điểm cao nhất.”
“Các quán quân! Xin mời chuẩn . Khi thỏi chiếc còi , nhiệm vụ sẽ chính thức bắt đầu.”
Bốn quán quân bước mép hồ, cởi bỏ áo choàng ngoài. Ludo Bagman giơ còi lên và thổi một tiếng tuýt thật vang. Ngay lập tức, bốn quán quân đều hành động.
Fleur lao xuống nước thật duyên dáng, ánh nắng nhẹ phản chiếu lên một luồng ánh sáng bạc biến mất mặt hồ.
Cedric tạo một quả bong bóng lớn quanh đầu, để thở nước.
Krum dùng phép biến hình một phần, đầu của liền biến thành đầu cá mập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/fanfic-drahar-unchosen/chuong-121.html.]
Harry nhắm mắt nuốt nhúm cỏ mang cá miệng, nó trơn nhầy và dai như xúc tu bạch tuộc.
Vừa nuốt Harry cảm thấy một cơn co thắt dữ dội ở cổ, da thịt ở cổ như rách toạc , sờ mang cá mọc , mười ngón tay dính bằng một màng mỏng trong suốt căng bóng như da ếch. Mang cá hai bên cổ phập phồng theo từng nhịp thở.
Cậu hít một thật sâu và nhảy xuống Hồ Đen, nước lạnh lập tức bao trùm lấy cơ thể, thấm tận xương. chỉ trong chốc lát, Harry thở tự nhiên trong nước, cơ thể mềm dẻo linh hoạt, tay chân nhịp nhàng đạp nước, đôi mắt dần thích nghi với bóng tối, như thể vốn thuộc về làn nước từ lâu.
Harry bơi càng sâu xuống cảnh vật càng âm u, xung quanh chỉ còn một màu xanh thẫm lạnh lẽo. Để tránh phiền phức, cố ý tránh né vị trí của mấy con quỷ nước, nên đỡ mất một khoản thời gian.
Dưới đáy hồ, đám bùn cuộn lên như khói cuốn theo chuyển động của Harry, những ngọn rong vươn lắc lư theo dòng nước, chạm quấn quanh tay chân như níu giữ .
Bơi thêm một đoạn, cảm giác như trôi qua ít nhất hai mươi phút. Harry một giọng hát ma mị, theo hướng phát âm thanh.
Cuối cùng, dừng ở một cụm nhà đá thô sơ phủ đầy tảo, tảng đá những bức vẽ hình cá, họ cầm giáo và đuổi theo thứ gì đó trông giống như mực khổng lồ. Ở những ô cửa sổ tối om, Harry thấy những gương mặt lấp ló.
Người cá làn da xám xịt, mái tóc xanh đậm dài và rối như đám tảo dày, đôi mắt vàng sắc lạnh dõi theo từng chuyển động của Harry, răng gãy lởm chởm, cổ đeo vòng dây đá cuội lớn. Gương mặt cá trông đặc biệt dữ tợn, tay luôn giữ khư khư cây giáo làm bằng đá thô sơ.
xHENRI
Ở trung tâm, dường như là quảng trưởng của ngôi làng, một dàn hợp xướng cá đang hát giữa quảng trường. Phía bọn họ là một bức tượng cá thô sơ tạc từ đá, bốn trói chặt đuôi tượng của một cá bằng đá.