[FANFIC - DRAHAR] UNCHOSEN - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:35:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giáo sư McGonagall và giáo sư Snape hiếm hoi thêm một cùng chiến tuyến…

Cô McGonagall gắt lên: “Không đời nào bọn làm như thế! Nó thực sự quá nguy hiểm đối với một phù thuỷ năm thứ tư.”

Thầy Snape quét mắt một vòng, thẳng vấn đề: “Nếu các cho rằng Hogwarts gian lận một thằng nhóc mười bốn tuổi thể lừa vòng giới hạn độ tuổi. Sao các tự làm điều đó, để lấy lợi thế cho trường của ?”

xHENRI

Ludo Bagman chỉ sợ đủ náo nhiệt, ông một một cõi, hào hứng vỗ tay.

“Thật hiếm làm , tới bốn quán quân… đây sẽ là một kỳ thi đấu độc nhất trong lịch sử của thế giới Pháp thuật.”

Giọng Barty Crouch cha khô khốc vang lên: “Một khi Cốc Lửa gọi tên, một giao ước phép thuật ràng buộc thành lập… dù cho bản bỏ tên đó, Harry Potter vẫn bắt buộc tham gia, sự lựa chọn khác!”

Mọi tính toán như thế nào Harry rõ, tạm thời cũng cần . Cậu thật sự đang Draco đè góc tường, ép đến nghẹt thở…

Chỉ mới chiều nay thôi, Harry vô tình chạm mặt Ginny trong thư viện, cô bé tìm một cuốn sách. Harry qua nên rõ vị trí ở , Harry thoáng ngập ngừng tiến đến.

“Anh qua quyển , để lấy cho.”

Harry nhanh chóng qua một dãy kệ, lôi đúng quyển sách mà Ginny tìm, nhận lấy sách đôi mắt cô nàng sáng rỡ đầy cảm kích.

“Cảm ơn , Harry!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/fanfic-drahar-unchosen/chuong-102.html.]

Hai cũng gì thêm, Ginny ôm sách rời , Harry lưng định trở về ghế . khi , thấy góc áo choàng màu xanh lá.

Draco đó từ khi nào, đôi mắt xám lạnh trông bình thản, song, rõ ràng chứng kiến bộ cảnh .

Trong thoáng chốc, thư viện tĩnh lặng đến mức chỉ thể thấy tiếng bước chân xa dần của những học sinh khác, bỗng nhiên cổ họng Harry khô khốc, nên mở lời .

Chuyện cũng chẳng gì, chỉ là Ginny luôn là cái gai trong lòng Draco, vì đoạn tình cảm ngắn ngủi giữa Harry và cô bé ở đời .

“Harry…” Giọng Draco khàn, giống như đang cố gắng tự tiêu hoá cảm xúc tức giận, : “Đi ăn tối thôi!”

Tuy , Draco cũng chỉ kiềm chế lúc đó thôi, tựa như chắc chắn Harry ăn no, Draco liền kéo rời khỏi Đại Sảnh Đường. Đến một góc khuất, ghì chặt vai ép tường đá. Đôi mắt xám bạc đầy khao khát , hệt như một con sói khi dồn con mồi ngon đường cùng, chừa cho đối phương lối thoát. Trông thì đầy vẻ uy hiếp, nhưng sức lực vai Harry vẫn chừng mực, tựa như nỡ làm đau .

Thấy Draco cố gắng nhẫn nhịn như , Harry bất giác cảm thấy bản nên trách nhiệm lên tiếng. Cậu chậm rãi đưa tay vòng qua lưng Draco, nhẹ giọng: “Không như nghĩ .”

Draco thuận thế cúi đầu, tưởng chừng bản nhỏ bé lắm, khẽ dụi đầu vai Harry, thoả mãn với sự chủ động hiếm hoi từ . Hắn vòng tay ôm chặt lấy Harry, giọng khe khẽ thì thầm bên tai : “Tôi tin , chỉ là… vẫn luôn sợ hãi.”

Vừa , vòng tay càng siết chặt hơn, như thể trong đó chửa cả bất an lẫn ham thôi thúc giữ lấy mặt.

Draco khẽ nghiêng , đôi mắt xám lạnh dừng môi Harry. Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên cổ Harry, ngón tay lướt dọc theo đường gân mảnh, đủ để cảm nhận nhịp tim.

 

Loading...