Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 94: “Anh không có quyền quyết định”

Cập nhật lúc: 2025-11-06 04:13:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Một vài phụ nữ tràn đầy khí thế trong chớp mắt đến gần, chặn ngay cổng, cho họ .

Tất nhiên họ cũng chìa khóa, , ban đầu chỉ định ngoài xem thôi.

Phương Học đoán phận của họ, thắc mắc : “Các cô là của nhà máy kẹo ? nhà máy của các cô chẳng phá sản và cho thuê ? Vậy đây là…”

“Ai chúng phá sản?” một nhân viên nữ lập tức gào lên, nhưng mắt cô đỏ hoe.

“Do giám đốc nhà máy của các cô mà.” Phương Học đáp.

Mấy phụ nữ đối diện lập tức nản chí, đúng là giám đốc của họ .

Một phụ nữ ngoài 30, trông quản lý : “Nhà máy chúng chỉ gặp một khó khăn thôi, thực vẫn thể cứu vãn …”

Phương tò mò hỏi: “Cứu vãn ?”

Người phụ nữ liền im bặt.

Nếu cô cách cứu vãn, chẳng cứu nhà máy từ lâu ?

“Chỉ cần bán kẹo là xong.” Phương , “Các cô định bán thế nào? Bán cho ai?”

“Miễn là làm , đều bán , kiểu gì cũng bán hết!” cô công nhân trẻ ban đầu hét lên.

“Ồ~” Phương hiểu : “Hóa là căn bản làm , hết nguyên liệu đúng ?”

Kẹo malt khác với các loại kẹo khác, nhà máy kẹo chính quy làm kẹo dùng mía, củ cải đường, những thứ đều kế hoạch trồng trọt đảm bảo sản xuất.

Kẹo malt cần lúa mạch.

Bây giờ lương thực là vật phẩm kiểm soát, ăn còn đủ, phân phối để làm kẹo càng ít.

Còn nhà máy nhỏ của phường , chẳng đường nào lớn, nguyên liệu kìm chết.

“Đừng đó mà hả hê! Dù nhà máy của chúng cũng cho thuê!” cô công nhân hét lên.

“Anh quyền quyết định.” Phương đáp.

“Cô!” cô công nhân tức giận đỏ mặt, cổ cũng căng lên, Phương Học chắn Phương , nhưng giây cô bật “oà”.

Tất cả các cô công nhân liền an ủi cô, an ủi theo.

Phương

Cô nghĩ một chút hiểu .

Chỉ cần một công việc, dù chỉ là lương thực tập, một tháng cũng mười tám, mười chín đồng, đủ để ăn uống.

Nếu tiền , những phụ nữ sẽ đều là “gánh nặng” trong gia đình.

Phải “trích” cơm từ miệng các thành viên trong gia đình để cho họ ăn… Nếu trích thì may, sợ nhất là họ vốn là trụ cột trong nhà, mất công việc , cả nhà sẽ đói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-94-anh-khong-co-quyen-quyet-dinh.html.]

Thời , chỗ kiếm tiền là thật sự , tìm việc là thật sự .

“Được , cách để lấy nguyên liệu sản xuất cho các cô.” Phương .

Tiếng lập tức im bặt, vài đôi mắt sáng ngời chăm chú cô.

“Thật ?”

“Cô định lấy như thế nào?”

“Tất nhiên là điều kiện, các cô cho thuê nhà máy.” Phương .

Mọi lập tức lườm cô một cái!

“Mất nhà thì chúng sản xuất ở ? Cuối cùng vẫn việc!”

Phương quanh khuôn viên rộng lớn, cũng là một tứ hợp viện, tổng cộng hơn mười phòng.

“Có thể chia cho các cô 2 phòng.” Phương . “Chi tiết thì bàn với giám đốc của các cô đúng, nhà máy đóng cửa , còn giám đốc ? Giám đốc tiếng ?” Cô hỏi Phương Học.

Phương Học : “Đã đóng cửa , giám đốc tiếng , nhưng . Tôi thuê là thể thuê .”

Tất cả lập tức .

Làm như ?

Khí thế của mấy cô công nhân ngay lập tức thu .

Phương , cô dường như thấy bóng dáng của trai ngày ! Bóng dáng của “ông chủ bá đạo” hiện !

Phương Học cúi đầu em gái: “Nếu em giúp họ, cho họ 2 phòng để tiếp tục sản xuất, cũng , cũng cách làm .”

Phương lập tức khúc khích, đúng là vẫn là “em gái control bá đạo” của cô !

“Đi thôi, dẫn chúng đến gặp giám đốc cũ của các cô.” Phương .

Khí thế mấy cô công nhân đổi, ngoan ngoãn, lễ phép dẫn hai qua vài ngã rẽ, đến ủy ban khu phố.

Nhà máy là của phường, một bà lớn ở trong ủy ban chính là giám đốc.

Kết quả đầy một năm thì nhà máy phá sản, bà lớn cau mày, giải thích với hơn mười cô công nhân trong nhà máy.

“Bà Tôn, tìm bà kìa!” một cô công nhân gọi từ xa.

Bà Tôn trong phòng giật , hiện giờ bà sợ gặp họ nhất.

“Bà Tôn, họ thể để bà tiếp tục làm giám đốc!”

“Họ thể đưa nguyên liệu sản xuất đến cho chúng !”

“Họ …”

Bà Tôn lập tức chạy , mắt lão hoa trợn lên kêu: “Ai? Ai !”

Loading...