Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 81: Không ăn à? Thì nhét vào miệng mày!

Cập nhật lúc: 2025-11-06 04:08:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Quá nửa đời của Phương … thực sống khá m.ô.n.g lung.

Khi còn nhỏ, nhiều việc cô quan tâm, cũng để tâm.

Chẳng hạn như căn nhà trong gia đình rốt cuộc thuộc về ai.

Phương hỏi:

– Bố, cái tòa nhà cán bộ rốt cuộc là bố phân kế phân ?

– Là Tang Trinh phân, ? – Phương Đức hỏi.

– Vậy cơ quan của các bao giờ mới phân nhà? Bao giờ đến lượt bố? – Phương hỏi.

Câu hỏi khiến Phương Đức chột !

– Theo lý thì sớm đến lượt , nhưng vì Tang Trinh nhận , mới nhường suất cho cô ! – Phương Đức đáp.

– Vậy căn nhà mới của các khi nào phân? – Phương tiếp tục hỏi.

– Chưa cụ thể. – Phương Đức đáp.

Phương lập tức hiểu , lợi ích tạm thời lấy , chỉ còn cách dựa bản .

– Vậy thì đợi con kiếm tiền, sẽ mua ngay một căn nhà cho bố! – Cô . – Tất nhiên tên con.

Phương Đức liếc cô:

– Chuyện đó đợi đến… “khỉ năm, ngựa tháng” mới xong.

trong lòng vẫn thấy vui, con cái mua nhà cho , nuôi uổng công!

Phương Nghê xong bài báo, ôm vai , Phương Đức Phương .

Cô bé quả thực khiến bố lừa ngoan ngoãn theo ý , đúng là quỷ kế tinh ranh!

Phương liền với Phương Nghê:

– Bố ơi, chị con cũng mua nhà cho bố đấy!

Phương Nghê lập tức trợn mắt: !!!

Phương Đức cô.

Phương Nghê nhanh chóng bộ mặt hiếu thảo:

– Vâng, bố ạ, con cũng hiếu thảo với bố, khi con tiền, nhất định sẽ mua nhà cho bố ở! Và cũng sẽ tên con.

Phương Đức lật mắt, đúng là chị em ruột!

Ông thêm một lúc, sức nháy mắt cho Phương vài cái, để cô việc gì thể , việc gì nên ! Sau đó ông phòng ngủ.

Phương Nghê cũng ngủ, họ đều quen ngủ 9 giờ.

Phương thì vẫn canh bọn “lừa con” làm món mặn, hun khói gà xong, nếm thử để chắc chắn hương vị đúng, mới cho họ tiếp tục đóng gói, cô mới ngủ.

Tất nhiên, cô cũng ngủ ngay, mà trốn tủ để gian.

Cô vắng nhà lâu, gà vịt mỗi ngày chỉ cho ăn một .

Dù ít, nhưng vẫn cho ăn, một cho là chúng sẽ gõ nồi ngừng.

Phương gian bắt tay làm, gõ nồi, cho gà ăn, còn thu hoạch rau, khai hoang đất trống, còn đào một cái ao nuôi cá.

Hoặc tôm cua gì đó.

Biển rộng mênh m.ô.n.g ngoài , để phí thì tiếc.

Phương hì hục làm việc.

chẳng mấy chốc, cảm giác mệt mỏi quen thuộc kéo đến, cô cưỡng nổi buồn ngủ, ngoài ngủ.

Thật lạ, kiếp cô uống nước giếng, làm việc suốt đêm cũng mệt.

Kiếp nước giếng còn tác dụng nữa ?

Cô soi gương, gì khác, da dẻ vẫn như kiếp , càng ngày càng mảnh mai.

Độc tố trong cơ thể đang nhanh chóng thải .

Phương ngáp một cái, thôi kệ, nghĩ nữa, ngủ, ngủ dậy tính.

Sáng hôm , Phương cùng Lâm Kỳ, Phùng Tả và Phùng Hữu giao hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-81-khong-an-a-thi-nhet-vao-mieng-may.html.]

100 con gà hun khói trong đơn hàng 100 cân vịt đó. 100 con gà nặng đến vài trăm cân.

Gặp Vương Bân, liền khen Phương liên tục.

– Lãnh đạo khen bạn kìa, đồ làm ngon lắm! – .

– Đương nhiên , đều ngon mà. – Phương hề khiêm tốn, cô làm gì cũng đúng là ngon.

– So với vịt, gà hun khói vẫn ưa chuộng hơn một chút. Ban đầu chỉ thử vài con vài xe thôi, kết quả là đủ bán. – Vương Bân . – Có còn mua vài con mang về làm quà.

Trên tàu họ học theo cách của Phương , xé gà hun khói bán theo phần.

Họ “máu lửa” bằng Phương , một con gà xé 20 phần, họ chỉ xé 4 phần, nhưng cũng hành khách ưa chuộng.

vịt cũng triển vọng . – Vương Bân trung thực phản hồi. – Lúc đầu thấy đắt, mua ít, nhưng ai mua sẽ giúp giới thiệu, và sẽ trở thành khách quen.

Chỉ là ít ai tàu mỗi ngày, cũng dễ.

Vậy nên vẫn “ăn thử đầu tiên”, giúp quảng bá một chút, mới kéo một đợt đơn hàng nhỏ.

Hôm nay Vương Bân vẫn đặt 100 cân, nhiều hơn.

Điều khiến Phương bất ngờ, tốc độ mở thị trường phần chậm.

Rốt cuộc kiếp năm 1974 cô kinh doanh gì, mở nhà hàng cũng là khi mở .

Lúc mô hình và bây giờ vẫn khác biệt.

Cô suy nghĩ một chút :

– Tôi về sẽ lập một quy chế, đại khái là như : mỗi xe tăng thêm 10% vịt để thử, nhân viên bán bao nhiêu, thưởng họ 10% doanh .

Đôi mắt Vương Bân lập tức sáng lên, thưởng cho nhân viên bán hàng? Anh tưởng tượng , sẽ nhiệt tình đến mức nào! Doanh món mặn sẽ tăng khủng khiếp, cũng dám nghĩ hết.

Phương mỉm , quên chuyện nhân viên tàu bán hàng nhỉ.

Chỉ cần họ tiền kiếm , họ sẽ bán hết sức , bên cạnh bạn rời!

Không ăn? Thì cũng tìm cách nhét miệng bạn!

Vương Bân Phương :

– Mau đưa quy chế cho , sẽ thông báo họp, sắp xếp xong xuôi.

Phương , đáp nồng hậu:

– Ơn của nhớ , gì em làm , chắc chắn lời nào cãi!

Cái gì làm thì xin .

Hai chia hành động.

Phương tìm Tiền Lai, tiên đưa biên lai hôm nay.

Hơn 700 đồng.

Cộng với doanh thu nhà hàng, gần như đạt 1000 đồng một ngày!

Tiền Lai cảm giác thở !

– Chú ơi, cách kiếm 10 nghìn một ngày, chú làm ? – Phương .

Tiền Lai cô:

– Gì cơ? Cướp ngân hàng ?

– Ngân hàng cũng nhiều tiền thế . – Phương đáp.

Tiền Lai vỗ ngực, thở phào, tìm cái ghế xuống:

– Nói , con định làm gì?

– Không gì lớn lao, chỉ là chú chịu bỏ 10% chi phí và 10% lợi nhuận thôi. – Phương .

sơ qua kế hoạch thống nhất với Vương Bân.

Tiền Lai tính toán, thật sự bỏ 20%, đau lòng quá!

– Thực cũng nhiều , ví dụ bán 10 cái đầu vịt, chi phí thành 11 cái, thu về chỉ 9 cái, coi như chỉ thiếu 2 cái thôi. – Phương .

Tính , cũng nhiều thật.

Tiền Lai biên lai tay:

– Chỉ cần con đảm bảo mỗi ngày 1000, còn xoay xở thế nào thì tuỳ, dù con cũng là trưởng xưởng.

Loading...