Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 46: Tôi đảm bảo sẽ khiến bọn họ chỉ biết trố mắt nhìn thôi

Cập nhật lúc: 2025-11-05 07:13:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Cường đến đưa đồ cho Phương Anh, theo bóng lưng hối hả của Tiền Lai mà sững sờ: “Cậu thế? Mất tiền ?”

Phương Anh hỏi : “Cường ca, làm gà ?”

Công việc cô tuyệt đối làm.

Tề Cường đáp: “Biết.”

Việc cũng thuộc về kỹ năng nấu nướng.

“Vậy từ nay thêm việc làm .” Phương Anh .

Tề Cường ngây ngô: “Làm việc còn hơn ! Ngồi một ngày còn mệt hơn làm việc, chẳng tiền.”

Anh xem, lương tháng chắc chắn sẽ đủ!

Cộng thêm 50% lợi nhuận ròng làm phúc lợi, mặc dù Phương Anh quyết định cách chi tiêu, nhưng dù cô chi thế nào cũng phần của .

Ngay cả khi cô mua váy hoa, cũng thể mang về cho vợ mặc!

Cũng chịu thiệt chút nào.

Tề Cường bây giờ thấy Phương Anh cực kỳ hợp mắt.

Phương Anh trò chuyện với xử lý thực phẩm cho một ngày.

Tiền Lai nhanh về, xe đạp mang hai cái giỏ lớn, trong giỏ là hàng loạt đầu gà.

từ xa chặn , sợ hãi mà la lên: “Làm gì làm gì? Dám động tao ? Tao cho , ai dám động tao một tý, tao sẽ đến nhà đó dưỡng già!”

Anh hét to đến khàn cả giọng.

Phương Anh lập tức sang Phùng Tả và Phùng Hữu, hai lao .

Người của Phú Cường vội : “Chúng động tay !”

“Trưởng bọn chúng bảo chúng hỏi xem, thỏa thuận còn hiệu lực ? Khi cho phép các làm mì thì cứ làm mì, mua nhiều gà thế làm gì?”

“Ngốc ạ, gà hầm mì !” Tiền Lai .

Về việc đem gà hun khói bán, nghĩ càng ít rắc rối càng , nhất.

Người Phú Cường liền mất hứng, gà hầm mì cũng chỉ là mì thôi.

Đột nhiên, họ thấy Phùng Tả mở miệng.

“he~~....”

Người Phú Cường như thấy chuyện kinh khủng gì đó, đầu chạy mất!

Thật nôn , nhưng họ vẫn dám phản kháng, thì mất mặt to!

Hiện tại, họ thực xa nhà hàng bao nhiêu, mà bao nhiêu tài xế đang cơ mà!

“tui!” Phùng Tả nôn xong.

Đáng tiếc Phú Cường chạy quá xa, nhục.

“Lần nôn sớm hơn.” Phùng Hữu .

Phùng Tả gật đầu: “Gặp mặt là nôn.”

Phùng Hữu: “Hoàn cho họ cơ hội chạy.”

Nói xong hai ha hả.

Tiền Lai... học hư nhanh thật! Đây vẫn là hai đứa ngoan hiền đó !

Chỉ mới một ngày mà như thế, đúng là tai họa!

hiếm khi thấy bọn họ vui như ... Tiền Lai cũng .

Ba cùng về nhà hàng.

Phương Anh kiểm tra gà, thấy gà bệnh mới yên tâm.

Gà bệnh thể ăn, chỉ mùi vị tệ mà còn dễ khiến bệnh, thế là phá hỏng uy tín.

Một trăm năm xây dựng danh tiếng, chỉ một ngày thể phá tan tành.

“Em mua 20 con, đủ ?” Tiền Lai hỏi.

Phương Anh tính toán và giơ ngón cái: “Ông lớn ơi, đúng như tên, lúc nào cũng nghĩ tới tiền.”

Cô vốn định làm thử hai con, nghĩ ngay đến việc kiếm tiền hôm nay.

20 con chắc chắn thể thử hết mà tự ăn, bán.

Phương Anh đột nhiên cũng uống nước gà.

“Vậy thêm món mới, mì gà hầm.” Cô .

cô chỉ ninh nước dùng thôi, mệt chút nào, mệt là Phùng Tả và Phùng Hữu làm mì.

hai chơi mì, say mê đến mức quăng bột, ném bột, kỹ thuật còn chuyên nghiệp hơn cô!

“Vậy chúng còn thiếu hai nồi.” Phương Anh : “Ở bên dựng một bếp nữa, bếp còn dựng ở sân , cách hun khói gà, chúng giữ bí mật .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-46-toi-dam-bao-se-khien-bon-ho-chi-biet-tro-mat-nhin-thoi.html.]

Cách hun khói gà thật đơn giản, dùng đường trắng hoặc đường nâu hun, vài công thức còn thêm chút gia vị khác.

hiện tại thông tin lan truyền chậm, ngay cả các đầu bếp chuyên nghiệp cũng chắc ! Chứ đừng đến dân bình thường.

Tiền Lai cũng , cứ gật gù liên tục: “ đúng , thể để khác học ! Khi đó sẽ bảo vệ cánh cửa cho cô!”

Anh liếc phía nhà Phú Cường, phóng xe đạp mất.

Chỉ mười mấy phút , , xe chở hai chiếc nồi lớn, phía còn theo hai nữa.

Xã Đông Hưng ngay phía nhà hàng, xa lắm.

Ba nhanh chóng dựng xong bếp lò.

Phương Anh đặt ninh xương lớn và nước dùng gà, sân để chuyên làm gà hun khói.

Sáng sớm, trong khu nhà trọ phía khách ở.

Ở đây vốn một bếp nối liền với giường lớn, một chiếc nồi to thường dùng để đun nước nóng.

Giờ dùng nó để ướp gà.

Gà hun khói ướp thấm gia vị , cuối cùng mới hun khói thêm hương vị, nếu sẽ ngon.

công thức bí truyền riêng.

Hôm dạo phố, khi ngang qua tiệm thuốc Bắc, bản năng nghề nghiệp khiến cô mua tất cả các loại thuốc thể dùng làm gia vị.

Chẳng hạn như: trần bì, đinh hương, bạch chỉ, hoàng kỳ, câu kỷ tử…

Về nhà, cô còn gia công trong gian của , xay nhuyễn, cho túi vải.

Để tránh lộ công thức bí truyền~

Nước dùng xương và nước gà ở phía nhanh chóng thấm vị, tiếc là đến giờ ăn, ít tài xế dừng .

khi mùi gà hun khói tỏa từ sân, cũng gần đến giờ ăn, các tài xế qua đều dừng .

Tìm kiếm khắp nơi!

“Mùi gì ? Đặc biệt quá!”

“Ngon quá, thơm quá!”

“Có vẻ là mùi gà hun khói!”

Hoặc là do các tài xế rành rọt, nhận .

mấy con gà hun khói đây cũng thơm như thế !”

“Cứ kệ, bán ở ?”

Những chạy tuyến dài trái , ánh mắt đều hướng về nhà hàng quốc doanh ở giữa.

Nhà hàng phía Nam chủ yếu bán bánh bao, bánh rán, bình thường thôi.

Nhà hàng phía Bắc, thôi khỏi !

Chỉ nhà hàng ở giữa bán đồ xào, mùi cũng tạm .

Tài xế xuống xe, thường lao nhà hàng quốc doanh ở giữa, kết quả các phục vụ viên mặt hằm hằm mắng ngoài.

“Ăn, ăn, ăn, cứ ăn, món ngon gì thì ăn món đó! Làm tài xế, kiếm hai đồng mà tự cao ?

“Ra ngoài ăn ngon uống cay, nghĩ đến vợ con ở nhà ăn cơm kham khổ ?

“Không ai khá cả!” Một nữ phục vụ ngoài ba mươi, khoanh tay mắng.

Phương Anh bê đĩa bước , suýt té! Nghe thái độ phục vụ kém, nhưng ngờ kém đến mức .

“Còn cô nữa, ăn béo quá! Lãng phí bao nhiêu lương thực? Cô cả nước bây giờ còn bao nhiêu đang đói ?

“Khi cô ăn uống thả cửa, nghĩ đến khác cơm ăn ? Sao cô tiết kiệm lương thực cho những cần?” Người phụ nữ “trách móc” Phương Anh.

Phương Anh… mắc bệnh gì ?

Cô định lý sự với cô , thì Tiền Lai lao đến, đẩy cô , nhỏ:

“Đừng bực với cô , chồng cô chỉ là tài xế, ly hôn vì ngoại tình, giờ gặp ai cũng cắn.”

còn điều khiến lo hơn!

Anh nhỏ: “Sao cô đây? Lúc nãy quên với cô, chúng bán lén thôi! Thêm phiền phức làm gì!”

Trước đây là , giờ Phương Anh đối đầu với Phú Cường, khuấy động thì ?

“Cô đừng lo, đảm bảo khiến họ chỉ mà gặm nhấm.” Phương Anh , đặt đĩa bàn ngoài cửa.

Ngay lập tức, các tài xế vây quanh: “Gà bán ? Bao nhiêu tiền một cân?”

Người Phú Cường xuất hiện đầy đủ, 5 gã đàn ông lực lưỡng, 5 phụ nữ lực lưỡng, thành hàng, chẳng gì, chỉ đất trống phía Nam họ.

Phương Anh cảm giác, nếu cô dám bán, đối phương lập tức lao , như phá quán của họ.

Quá bá đạo.

Phương Anh mỉm với họ…

Loading...