Đừng Hành Nữa! Ông Trùm Đang Theo Đuổi (Mục Cửu Tiêu-Lâm Tích) - Chương 655: Thêm phần nữ tính

Cập nhật lúc: 2025-11-06 05:29:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Yên theo đuổi cũng chỉ quấy rầy, mỗi tái khám đều mang quà cho Cố Minh.

Cố Minh cũng chẳng từ chối, đầu thèm ngẩng, chỉ chỉ phòng nghỉ bên cạnh:

“Để trong đó.”

Tống Yên còn vui, nghĩ rằng chịu nhận quà tức là hy vọng.

Kết quả mở cửa , bên trong chất đầy các loại quà cáp.

Hơn nữa đa đều là hàng hiệu, chẳng kém gì của cô.

Tống Yên lẳng lặng tìm một chỗ cho quà của , xuống.

“Người theo đuổi nhiều ?”

Cố Minh:

“Đều là bệnh nhân tạ lễ, sẽ báo cáo hết cho bệnh viện.”

quà của tạ lễ, cũng nhận , thế tính là gì?”

“Vậy cô mang về .”

“Tôi .”

“Ừ.”

“……”

Cả đoạn đối thoại bình thản đến mức kỳ quái.

Hôm nay thêm một ngày mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, Tống Yên cũng chẳng thất vọng, coi như du lịch bệnh viện một chuyến, về công ty tiếp tục tăng ca.

Lâm Tích mang đồ ăn ngon đến, thuận miệng tám chuyện:

“Tiến triển với Cố bác sĩ thế nào ?”

Tống Yên suy nghĩ cẩn thận:

“Lúc châm cứu sẽ chạm huyệt của , cái kiểu tiếp xúc da thịt tính là cấp độ mấy?”

“……” Lâm Tích im lặng vài giây khách quan :

“Có lẽ ngay cả chó trong bệnh viện cũng sống hơn .”

Tống Yên nhún vai:

“Đóa hoa cao sơn vốn là , dễ dàng lấy ngược khiến mất hứng thú.”

“Cậu thấy uất ức ?”

“Hoàn , giống như bỏ tiền lớn mua viên bảo thạch giá trời trong tủ kính, chỉ thấy vui thôi.” Tống Yên tự tự .

Lâm Tích cũng theo.

Quả thật lý.

Cô đánh giá Tống Yên một lượt, hiếu kỳ hỏi:

“Mỗi gặp Cố bác sĩ đều ăn mặc thế ?”

“Ừ.” Tống Yên cảm thấy ánh mắt cô bạn khác thường, cúi xuống bộ đồ công sở :

“Có vấn đề gì ?”

“Vấn đề lớn, đàn ông thường khó hứng thú với bộ vest nghiêm chỉnh.” Lâm Tích đề nghị:

“Cậu đổi phong cách, thêm phần nữ tính một chút ?”

Tống Yên dậy, soi gương, hai tay chống hông tự ngắm một vòng.

“Cái dáng manly thế của , đúng là vạn mê.”

Lâm Tích: “……”

Đối với kiểu nữ cường nhân trong đầu chỉ án kiện , cô cảm thấy vẫn nên trực tiếp lôi cửa hàng cải tạo một lượt thì hơn.

Khuôn mặt và vóc dáng của Tống Yên dễ chỉnh sửa, đủ sức cân nhiều phong cách.

Chỉ là cô cực kỳ quen mặc váy.

Đặc biệt là váy dài kèm giày cao gót, mặc liền thành robot, thẳng đơ mặt Lâm Tích, dám nhúc nhích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-655-them-phan-nu-tinh.html.]

Lâm Tích ôm trán:

“Cậu ứng tuyển làm mẫu châm cứu cho Cố Minh , còn thẳng hơn cả nó.”

Tống Yên kéo cổ áo lên, che phần rãnh sắp lộ:

“Theo đuổi đàn ông nhất định dùng sắc quyến rũ ?”

Lâm Tích:

“Cậu trúng Cố Minh chẳng cũng là thấy trai mà động lòng ?”

“……”

Tống Yên lẳng lặng kéo cổ áo xuống một chút.

Lâm Tích bật , thấy cô khó chịu quá cũng nỡ ép:

“Thôi , đổi thì thôi. mặc váy cũng thể chọn đồ khác, đừng suốt ngày mặc sơ mi nữa. Nếu là đàn ông, chỉ kết nghĩa với thôi.”

Tống Yên lọt tai.

Chỉ là hiện tại lúc hành động.

Vài ngày , khi cô đến bệnh viện tái khám, trùng hợp Cố Minh ca khám, văn phòng vắng tanh.

Đồng nghiệp cùng khoa của Cố Minh là Hứa Xuyên – bác sĩ riêng của Mục Cửu Tiêu, nhận Tống Yên.

Hai bình thường gặp nhiều, Hứa Xuyên chỉ coi Tống Yên là luật sư sắt đá công minh, chuyện chỉ mặt cô, hề liếc sang hướng khác:

“Ồ, luật sư Tống, cô đến bệnh viện thăm ai ?”

Tống Yên thấy là quen thì hỏi thẳng:

“Cố bác sĩ ?”

“Đêm qua nửa đêm đưa đến một đứa trẻ thương nặng, Cố bác sĩ phẫu thuật .” Nhắc tới chuyện tối qua, Hứa Xuyên thở dài:

“Đứa bé đó mới năm tuổi, đầy thương tích, ngón tay còn nghiền nát. Bây giờ cả bệnh viện đều dõi theo ca phẫu thuật , tin tưởng tay nghề của Cố bác sĩ, chắc chắn thể nối ngón tay.”

Lòng Tống Yên chùng xuống:

“Sao thương nặng thế?”

“Nghe bố đánh……”

Hứa Xuyên hạ giọng tám với cô:

“Vợ chồng ly hôn, cãi dữ dội, đàn ông liền trút giận lên con. Nghe bảo gậy còn đánh gãy mấy cây, đúng là đồ cầm thú.”

Trong lòng Tống Yên lập tức bốc hỏa.

Chuyện như thế trong bệnh viện vốn chẳng hiếm, Hứa Xuyên cũng dừng đề tài:

“Tôi làm việc đây, luật sư Tống.”

Tống Yên gật đầu, tiếp tục chờ bên ngoài.

tình hình phẫu thuật của đứa bé, nhân tiện gặp Cố Minh một .

Chờ đợi luôn thử thách tính nhẫn nại, khiến thời gian trôi cực kỳ chậm.

Tống Yên cảm giác đợi lâu, cuối cùng mới chờ ca mổ kết thúc.

Người vốn đang òa ầm ĩ lập tức lao đến cửa phòng phẫu thuật, túm lấy đầu tiên bước – chính là Cố Minh.

“Thế nào ? Con thế nào ?”

Người hỏi , đôi chân mềm nhũn nổi, cơ thể tuột xuống.

Cố Minh đỡ lấy bà:

“Ca phẫu thuật thành công , đừng lo.”

Tống Yên đang đợi bên ngoài cũng thở phào.

Người bất ngờ òa lên lớn, quỳ rạp xuống đất.

Cố Minh để y tá đưa bà nghỉ ngơi, hướng ngoài bước tới. Người chắn ngoài hành lang lập tức ùa đến hóng chuyện, ánh mắt Tống Yên rơi , cũng tiến lên vài bước.

Cố Minh tháo mũ và khẩu trang, bước liền trông thấy cô.

Tống Yên đưa cho một túi giấy, nóng còn phả mùi thức ăn thơm lừng:

“Chúc mừng nhé, Cố bác sĩ, cứu thêm một gia đình .”

Loading...