Viêl La xong yêu cầu, phản ứng đầu tiên là lắc đầu:
“Anh Kiều chuyện chắc chắn sẽ g.i.ế.c mất.”
Tô Tô hiểu.
Cô vội vàng dấu bằng tay:
“Chị thể giữ bằng chứng, chỉ là dọa chị bằng mạng sống, nếu , chuyện chịu hết, đảm bảo để chị khó xử.”
Viêl La cô đáng thương, trong lòng thấy khó chịu.
“Ôi trời ơi, bây giờ cô chẳng đang bắt khó xử ?”
Một bên là sếp của , bao năm lương chỉ tăng chứ giảm, cao gấp mười thị trường, đủ để mua mạng cô.
Một bên là phụ nữ của sếp, gọi là bạn cũng đúng, nhưng ít quan tâm cô, về tình cảm và lý lẽ đều khó từ chối.
Tô Tô buồn bã, những giọt nước mắt trượt xuống mang theo cảm xúc rối rắm:
“Chị giúp với, cầu chị.”
Viêl La thấy cô chịu nổi.
Có lẽ vì cùng là phụ nữ, cô nỡ, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
“Trước tiên thẳng, cách an , lúc nào cũng thể phát hiện.”
Tô Tô lau nước mắt, ngây gật đầu.
Viêl La :
“Tính khí Kiều bao giờ chịu khác đối xử như , nếu bại lộ, cô cũng chuẩn tâm lý bỏ rơi .”
Tô Tô đau nhói tim, cứng đờ thể cử động.
Cô yêu Kiều Dân Tây lạnh lùng vô tình, như sắp c.h.ế.t khát cầm chai thuốc độc, uống chỉ giải cơn khát nhất thời mà càng thêm đau đớn.
đời chỉ hai lựa chọn .
Cô thử bước , sống cho chính một .
…
Trong ký ức của Kiều Dân Tây, Tô Tô luôn là ngoan ngoãn, yếu đuối.
Cô nhút nhát, thích giao tiếp với khác, bao năm nay Kiều Dân Tây đóng vai trò bạn bè, cha , yêu, nên trong thế giới của Tô Tô, cô chỉ dựa Kiều Dân Tây duy nhất.
Những tranh cãi như đây hầu như từng xảy , lẽ vì chuyện đính hôn quá lớn, Tô Tô 24 tuổi, suy nghĩ riêng, cân nhắc nhiều hơn.
Về cơ bản, chuyện quá nghiêm trọng.
Hai ngày , Kiều Dân Tây gần như bình tĩnh trở , sắp xếp cho trợ lý Minh Tín:
“Xem thử gần đây hãng nào sản phẩm cô Tô thích , mua hết, tối về biệt thự Lãn Đảo.”
Kiều Dân Tây thích tốn tâm tư cho phụ nữ, việc Minh Tín luôn lo liệu.
Anh bây giờ thành thạo chuyện , gần như cần nghĩ mà trực tiếp liên hệ bên thương hiệu, đồ sẽ gửi tới.
Mười mấy túi đặt mặt, Kiều Dân Tây liếc qua:
“Cậu chọn cũng khá, đồ cô dùng mà.”
Minh Tín khiêm tốn:
“Không chọn, mà là sở thích của cô Tô đơn giản, cô thích cô trong sáng, nên đồ yêu thích cũng chênh lệch nhiều.”
Tần Niệm vô tình :
“Khi nào học tay ngữ ?”
Minh Tín thấy lạnh sống lưng:
“Gặp cô Tô lâu , học mấy thứ cơ bản.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-597-cac-cau-quan-he-rieng-tu-cung-kha-tot.html.]
“Cô còn chuyện với nữa, hình như các quan hệ riêng tư cũng khá .”
Minh Tín cúi thấp mặt hơn, mím môi gì.
Anh giải thích, ngược như mặc định điều gì đó, Tần Niệm khẽ nhếch môi, hiệu cho bê hết đồ lên xe.
Phụ nữ xinh tất nhiên sẽ thu hút, thích Tô Tô cũng là chuyện bình thường.
…
Kiều Dân Tây thường về nhà báo , nhưng hôm nay bất ngờ nhắn tin cho cô.
Tô Tô khoác áo ngoài, ngoan ngoãn cửa đón .
Xe dừng , Kiều Dân Tây xuống, ngay mặt Tô Tô.
Cô tắm xong, mái tóc nâu lấp lánh trong gió, dáng vẻ ngoan ngoãn khiến mềm lòng.
Kiều Dân Tây mặc sơ mi đỏ đậm, tay áo xắn lộ những gân xanh cánh tay, vẻ phong trần che phủ nhỏ bé mặt.
Tô Tô nghịch váy, chớp đôi mắt mơ màng:
“Anh về .”
Dường như giữa họ từng cách, Tần Niệm mỉm :
“Tôi về, em tìm , thích nữa ?”
Tô Tô: “Anh bận quá, sợ làm phiền.”
Kiều Dân Tây khẽ vuốt tóc cô, ngón tay cái nâng cằm cô, kéo gần.
Tô Tô rùng , co vai .
Cô ôm tay , ánh mắt trách móc chiếc nhẫn ngón tay lạnh lẽo.
Kiều Dân Tây tháo nhẫn, vòng tay bắt lấy ngón tay nhỏ nhắn của cô.
Tô Tô bàng hoàng.
Động tác tự nhiên khiến nhiều tình tưởng tượng lung tung, giá nhẫn mà đeo ngón áp út của thì mấy.
Ngay đó, Kiều Dân Tây cúi xuống, hôn môi cô.
Minh Tín bên quan sát, Tô Tô thấy, đỏ mặt tránh nụ hôn.
Kiều Dân Tây siết chặt hơn, cắn môi cô.
Tô Tô thở gấp, cảm giác đến nhanh và mãnh liệt, mềm nhũn.
Nụ hôn kết thúc, Tần Niệm l.i.ế.m môi ướt, sang bảo Minh Tín:
“Đưa đồ trong cốp trong.”
Minh Tín vô cảm gật đầu:
“Vâng, thưa .”
Tô Tô má ửng đỏ:
“Sao trong …”
Kiều Dân Tây cố tình hiểu lầm:
“Vào ?”
Tô Tô sốt ruột chỉ cửa:
“Về nhà chứ!”
Kiều Dân Tây vuốt eo cô, tay chạm nhẹ, ám :
“Ồ, cô về nhà, tưởng cô lâu gặp , sốt ruột quá.”
Gió thổi, câu chuyện giữa họ gần như biến mất trong gian, Minh Tín xách đầy túi bước phòng khách.
Kiều Dân Tây lạnh lùng liếc lưng , buông tay Tô Tô.