Thịt đưa đến tận miệng thì làm lý do ăn?
Ở chỗ của Tần Niệm, điều đó càng thể.
Phản ứng của Kiều Dã nhanh, bật dậy, nhưng lập tức Tần Niệm dùng chân khóa chặt eo, giam c.h.ế.t ghế .
Kiều Dã chịu khuất phục.
Cậu giãy giụa kịch liệt.
Từ bên ngoài , chiếc xe khẽ lắc lư, trông mập mờ mờ ám.
Ở xe bên cạnh, An Nhã chú ý tới, khúc khích :
“Có nhiều đến đây tìm kích thích ghê.”
Tần Thiên Trụ dậy sang.
Chiếc xe lắc dữ dội, giống như bên trong đang chiến đấu kịch liệt.
Điều chạm đúng nỗi đau của đàn ông trung niên, ông đè An Nhã xuống, hung hăng :
“Vậy thì , so xem ai lợi hại hơn.”
Tần Niệm thấy tiếng nũng nịu của An Nhã.
Cô nâng mặt Kiều Dã lên, đôi môi gần như chạm sống mũi :
“Nghe , họ thi với chúng đấy, thua ?”
Khuôn mặt Kiều Dã lúc xanh lúc đỏ.
Ai tham gia cái trò so bỉ ổi chứ?
Cậu nghiến răng, ép giọng uy hiếp:
“Cô mau tránh cho !”
Tần Niệm chẳng những nhúc nhích, còn cố tình ép sát chỗ của .
Nóng hổi, đầy sức sống.
Giọng cô mềm mượt, như tơ dệt:
“Muốn tránh cũng , mềm xuống .”
Kiều Dã mím chặt môi, đôi mắt ánh lên tia đỏ sậm, tức giận vì sự vô liêm sỉ của cô, oán trách bản kiềm chế nổi.
Cậu càng hổ, Tần Niệm càng đậm ý trêu chọc.
Cô cọ nhẹ lồng n.g.ự.c , thấy vẻ mặt cứng đờ, thở hỗn loạn.
“Tim đập nhanh thế , đầu tiên xe rung ?”
Kiều Dã mặt sang chỗ khác, nghiến răng:
“Tôi bảo cô bỏ !”
Tần Niệm hôn xuống.
Cái miệng cứng cỏi , đến , hôn hai cái thôi là đủ.
Kiều Dã từng thật sự hôn phụ nữ, nhiều nhất cũng chỉ chạm môi qua loa trong cảnh phim.
Tần Niệm thì giàu kinh nghiệm, nhịp độ hôn lúc nhanh lúc chậm, đôi môi mềm mại căng mọng, thoang thoảng hương thơm, dễ dàng làm tê liệt thần kinh đàn ông.
Hàng mi Kiều Dã khẽ cụp xuống, hô hấp như ngừng .
Hình dáng nàng lúc tình ý cuộn dâng, thấy rõ mồn một.
Tựa hồ như một yêu tinh mê hoặc, khống chế , từng chút hút sạch tinh thần, khiến đầu óc trống rỗng, song vẫn thấy rõ gương mặt nàng, cái mũi nhỏ, thở phả , thậm chí hình dáng đầu lưỡi, tiếng mút mát, đều rõ ràng đến c.h.ế.t .
Mọi thứ mắt từng chút một phá hủy lý trí Kiều Dã.
Tần Niệm bỗng ngẩng mắt.
Nhìn thấy rõ sự ngơ ngác bối rối của Kiều Dã.
Trái tim như đánh mạnh một nhát, hổ đến giận dữ, gạt mạnh đầu lưỡi mềm mại của cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-546-la-nu-hon-dau-sao.html.]
Tần Niệm ngược càng vui, bật khẽ:
“Hoàn chẳng gì hết, là nụ hôn đầu của ?”
Cô với giọng điệu xa, vẫn đè chặt , môi kề sát môi, quyến rũ đến mê hồn.
Kiều Dã sợ cô cảm nhận tim sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Cậu nuốt khan, đem dịch vị mang hương vị của cô nuốt xuống:
“Không .”
Tần Niệm nhướng mày.
“Vậy chẳng thiệt thòi .”
Kiều Dã ngẩn , nghiêng mặt sang:
“Cô từng hôn ai?”
“ thế.”
Cậu làm dễ tin như :
“Đàn ông cô ngủ qua nhiều đếm nổi, chẳng lẽ từng hôn?”
“Ừ, vốn thích hôn môi.” – Tần Niệm dịu dàng dỗ dành, giấu dục vọng phá hủy đang sắp tràn – “ hôn môi thấy thích.”
Khuôn mặt Kiều Dã đầy khó chịu, nhưng cơ thể phản ứng quá thật, mắt Tần Niệm, vành tai đỏ đến sắp nhỏ máu.
Lần thứ hai Tần Niệm hôn xuống, Kiều Dã chỉ kháng cự nửa giây, đó liền bất chấp mà đáp trả.
Nói là đáp trả, chẳng bằng gọi là trả đũa.
Cậu cố tình cắn, cố tình càn quấy.
Vừa hận cô hổ, hận bản tự chủ, để một phụ nữ tay trói gà chặt đùa bỡn thành thế .
Hôn đến mức suýt nữa làm trong xe.
Vẫn là Tần Niệm kịp kéo lý trí về, thở hổn hển :
“Để , hôm nay trong xe chuẩn bao.”
Kiều Dã lập tức bừng tỉnh.
Nghe xem, lời tự nhiên đến thế.
Bao cuối cùng, cô dùng với ai?
Còn nụ hôn đầu ư, cũng chỉ kẻ ngu xuẩn như mới tin.
Kiều Dã chẳng buồn để ý xem bên ngoài hai còn , mạnh mẽ đẩy Tần Niệm , gạt môi thật mạnh, mặt lạnh bước .
Tần Niệm giữ , nhưng thể mềm nhũn, chỉ thể cửa sổ gọi với theo:
“Ê, còn là khi nào.”
Kiều Dã đeo kính râm, đội mũ, ngoảnh , thẳng thang máy.
…
Tần Niệm hạ quyết tâm lấy Kiều Dã, liền cược với Lâm Tích:
“Trong ba ngày, nếu thể ngủ với , thì chị đích thiết kế cho một sợi dây chuyền.”
Lâm Tích mà m.á.u nóng sôi trào:
“Ba ngày? Tôi thấy cô thuần phục nổi con ngựa hoang đó .”
“Chính vì khó thuần phục nên mới chỉ cần ba ngày, thử thách như mới thú vị chứ.” – Tần Niệm nhếch môi ranh mãnh – “Nhanh nào, điều kiện của chị .”
Lâm Tích khẽ vuốt cằm.
Cô với bản lĩnh của Tần Niệm, chắc chắn thể lấy Kiều Dã. Việc đồng ý chơi cá cược, chẳng qua là chiều theo tính khí quậy phá của cô .
“Ừm…” Sau khi suy nghĩ kỹ, Lâm Tích :
“Nếu ba ngày cô thể lấy , thì hãy bộ quá trình hai đó… để chỉ xem.”