Đừng Hành Nữa! Ông Trùm Đang Theo Đuổi (Mục Cửu Tiêu-Lâm Tích) - Chương 499: Anh nợ nhà tôi hai mạng người

Cập nhật lúc: 2025-11-05 05:38:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng Quân Nghiêm vốn chỉ định xuống lầu hóng gió, nào ngờ đụng chuyện thú vị hơn.

Hắn về phòng, gọi điện cho thuộc hạ căn dặn vài câu.

Sau đó thấy bên ngoài động tĩnh, mở cửa thì thấy Mục Khuynh Bạch.

Tâm trạng lúc khá , liền hỏi:

“Muốn thế?”

Mục Khuynh Bạch nụ của làm khó chịu, lạnh mặt:

“Anh quản chắc?”

Nói xong cô bước nhanh xuống lầu.

Đồng Quân Nghiêm cong môi, thong dong theo .

Hạ Tông đường Hòa Mãn kể ngọn nguồn.

Thì là Hạ Thúc đang gây chuyện.

Đôi tay ông nối nhưng vẫn để thương tật cấp hai, càng cần thành thái giám.

Vốn dĩ ông háo sắc, nay mất khả năng đó, chẳng khác nào chọc dây thần kinh, xuất viện liền chạy đến tìm Hạ Tông tính sổ.

Hạ Tông ở đó, Hạ Thúc liền cầm gậy đập phá loạn xạ, miệng gào thét bắt Hạ Tông chịu trách nhiệm.

Khi Hạ Tông đến, lập tức cho giải tán đám vây xem gọi cảnh sát.

Hạ Thúc thấy chẳng hề sợ, tức tối gào:

“Hạ Tông, chẳng tao chỉ sàm sỡ đàn bà của mày một thôi , mà mày phế tao! Đồ súc sinh trời phạt, tao liều c.h.ế.t với mày!”

Hạ Tông rõ ông chỉ là phế vật, để mắt:

“Đến đây, bản lĩnh thì g.i.ế.c tao .”

Bên cạnh, chú Mịch thấy liền kéo tay :

“Hạ Tông, đừng chấp nhặt, ông chỉ tiền thôi, chúng đưa là xong.”

Chú Mịch hiện giờ theo Hạ Tông làm việc, vốn là bậc trưởng bối, bình tĩnh hơn.

Hạ Tông trẻ m.á.u nóng, quên cái tát Mục Khuynh Bạch từng chịu.

Hắn tuyệt đối tha thứ cho Hạ Thúc, càng thể để ông trục lợi, cắn c.h.ế.t cũng nhả.

Hạ Thúc thần trí bất thường, nhảy nhót gào thét trong phòng, thấy gì cũng đập.

Chú Mịch sốt ruột:

“Hạ Tông, đưa cho ông , chẳng chỉ là chút tiền ?”

“Chú, chuyện tiền.” Hạ Tông lạnh lùng, “Ông phá thì cứ để phá, cảnh sát đến sẽ ngoan thôi.”

Chú Mịch thấy cứng đầu, chỉ thể thở dài.

Ai ngờ Hạ Thúc thấy, liền nổi điên lao tới.

Hạ Tông vội chắn chú Mễ, nhưng mắt tinh chú Mễ thấy ông rút d.a.o từ túi , liền đẩy Hạ Tông một cái:

“Cẩn thận!”

Hạ Tông đẩy bất ngờ, suýt ngã.

“Phập!” – con d.a.o dài hơn ba mươi centimet đ.â.m thẳng bụng của chú Mịch.

Ông lập tức cứng , nắm chặt áo Hạ Thúc, mắt trợn to.

Hạ Tông phản ứng kịp, tung cước đá văng Hạ Thúc, ai ngờ ông giữ chặt chuôi dao, hất thì d.a.o cũng rơi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-499-anh-no-nha-toi-hai-mang-nguoi.html.]

Chú Mịch loạng choạng ngã, m.á.u tuôn xối xả.

Hạ Tông hoảng hốt ôm lấy ông, lấy tay bịt vết thương, vội giục Hòa Mãn còn đang sợ ngây gọi cấp cứu.

ngoài cửa vang lên tiếng còi cảnh sát.

Cùng cảnh sát đến còn con gái chú Mịch – Mịch Tỉnh.

Nhìn thấy cha ngã trong vũng m.á.u thoi thóp, mặt cô lập tức trắng bệch, quỳ sụp xuống:

“Bố…”

Hạ Tông mặt mày căng cứng, tranh thủ từng giây cứu chữa.

chú Mịch tuổi cao, bệnh nền, nhát d.a.o đ.â.m trúng chỗ hiểm. Trước khi xe cấp cứu kịp đến, ông run rẩy dặn dò Hạ Tông vài câu, nhắm mắt tắt thở.

Mịch Tỉnh gào ngất lịm bên t.h.i t.h.ể cha, Hạ Tông đẫm máu, theo xe cứu thương bệnh viện lo hậu sự.

Một đêm bận rộn, ánh bình minh dần chiếu sáng thành phố, song chẳng thể xua tan bóng u ám gương mặt .

Mịch Tỉnh tỉnh , chịu chấp nhận cha qua đời, níu lấy áo Hạ Tông hỏi:

“Bố cứu ? Ông vẫn còn sống đúng ?”

Hạ Tông đôi mắt đỏ hoe , đắng chát lắc đầu.

Mịch Tỉnh chân nhũn quỵ xuống.

Hạ Tông đỡ cô dậy.

Cô ôm chặt , nước mắt tuôn ngừng.

Hắn đẩy , nỡ – dù chú Mễ c.h.ế.t vì .

Chỉ ngây dại đó, khẽ thì thầm:

“Xin , tất cả là của . Mịch Tỉnh, sẽ chú chăm sóc em, em yên tâm.”

Mịch Tỉnh nghẹn:

“Tông ca, nợ nhà hai mạng !”

Hạ Tông sững .

sai – năm đó còn nhỏ ham chơi, ngã xuống nước, nhị thúc Mịch để cứu mà bỏ mạng.

Bao năm qua, ông nội Hạ vẫn luôn đền ơn.

Tưởng rằng trả xong, nào ngờ giờ nợ thêm một mạng.

Mịch Tỉnh mất cha, thể mất thêm Hạ Tông, liền lau nước mắt, nắm chặt cơ hội:

“Anh sẽ cha chăm sóc đúng ? Tông ca, thì hãy lấy !”

Hạ Tông như gậy nện mạnh, lập tức đẩy cô :

“Không ! Tôi Khuynh Bạch .”

Mịch Tỉnh nức nở:

“Vậy trả cha đây ! Ông c.h.ế.t vì mà!”

Hạ Tông kiên quyết:

“Điều kiện đó thì thể, ngoài em cũng đáp ứng.”

Hắn làm . Dù sóng gió lớn đến , cũng sẽ lay chuyển quyết tâm cưới Mục Khuynh Bạch.

Mục Khuynh Bạch đầu đuôi, trách Hạ Tông, chỉ gọi cho Mục Cửu Tiêu nhờ hỗ trợ xử lý.

Mục Cửu Tiêu xong cau mày:

“Em bảo giúp nó? Chút chuyện nhỏ cũng lo xong, em bảo yên tâm giao em cho nó ? Anh một em rể đầu đội trời, chứ đứa bé còn b.ú sữa. Khuynh Bạch, em làm từ thiện cũng giới hạn.”

Loading...