Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 90: Em muốn kết hôn với anh ta?

Cập nhật lúc: 2025-11-11 16:31:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy cô cẩn thận cất giữ chữ ký, ánh mắt Giang Hằng lóe lên vẻ thích thú.

Anh trong mắt cô khác gì những khác, ánh mắt sự ngưỡng mộ nhưng hề nịnh nọt, ngay cả nụ cũng trong sáng, chút tạp chất.

Ông nội Phó sai, cô là một thú vị.

Mạnh Thanh Ninh cất chữ ký , Phó Nam Tiêu từ phòng làm việc bước .

“Cũng muộn , thôi, đưa em về .”

Mạnh Thanh Ninh thấy sắc mặt , hiểu hai chuyện gì, nhưng cũng hỏi nhiều.

Đây là chuyện cô nên quản.

Cô đang định đồng ý, thì ông nội Phó : “Cháu việc thì , lát nữa để Giang Hằng đưa con bé về.”

“Ông nội,” Phó Nam Tiêu mặc áo vest hầu đưa tới, “Công ty còn việc cần cô thành, thời gian khá gấp, e rằng thể chậm trễ thêm .”

Ông nội Phó thấu ý đồ của , nhưng cũng làm mất mặt Phó Nam Tiêu mặt ngoài, đành vẫy tay, để họ rời .

Hai đến cửa, ông một nữa lên tiếng nhắc nhở.

“Nam Tiêu, đừng quên lời với cháu.”

Bước chân Phó Nam Tiêu dừng , nhưng đầu.

“Đi thôi.”

Bóng dáng hai nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Trời khuya, trong núi vô cùng tĩnh lặng, chỉ thấy tiếng ve kêu và tiếng động cơ ô tô.

Lên xe Phó Nam Tiêu luôn im lặng, chỉ tốc độ xe là cao hơn nhiều so với ngày thường.

Sau khi xe vượt qua một khúc cua gấp nữa, Mạnh Thanh Ninh cuối cùng kìm mở lời, “Phó Tổng, công việc gì mà gấp đến ?”

Phó Nam Tiêu lái xe luôn vững, hôm nay như bay, lẽ nào thực sự hợp đồng bạc tỷ nào cần làm gấp ?

Đương nhiên, đây chỉ là trêu chọc.

Tốc độ xe dần giảm xuống.

Anh tâm trạng , giọng trầm như đàn cello, “Em chuyện với Giang Hằng vui vẻ lắm ?”

Anh bước khỏi phòng làm việc là thấy hai đối diện , trò chuyện hợp ý.

Chỉ vì chuyện mà tức giận ?

Mạnh Thanh Ninh nhướng mày, đáy mắt lóe lên chút vẻ tối tăm.

Việc vội vàng gọi cô là vì lòng chiếm hữu nực .

Buồn , với phận hiện tại của hai , dựa mà quản cô?

“Tâm đầu ý hợp.”

Một cú phanh gấp, chiếc xe đột ngột dừng bên đường. Mạnh Thanh Ninh kịp đề phòng, cơ thể theo quán tính chúi về phía , dây an kéo ngã xuống ghế.

“Phó Tổng đang giận dỗi gì ?”

“Giang Hằng quả thực , nhan sắc cao, dáng , nổi tiếng, quan trọng nhất là tính tình hòa nhã, khiêm tốn lễ độ...”

Nghe những lời , Phó Nam Tiêu trong lòng càng thêm bực bội, định hút một điếu thuốc để bình tĩnh , nhớ Mạnh Thanh Ninh thích mùi khói thuốc, đành rụt tay .

“Em thích đến ?”

Anh mở hé cửa sổ xe, gió núi mát lạnh thổi , đầu óc lập tức tỉnh táo hơn ít.

Mạnh Thanh Ninh cụp mắt xuống, tránh trọng tâm.

“Không ai là thích cả.”

“Thế còn em?” Phó Nam Tiêu buông tha, “Muốn kết hôn với ?”

“Giang Hằng quả thực là một đối tượng kết hôn tồi,” Mạnh Thanh Ninh trả lời, “, chuyện liên quan đến .”

“Không liên quan đến ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-90-em-muon-ket-hon-voi-anh-ta.html.]

Khoảnh khắc bình tĩnh tan vỡ ngay lập tức, Phó Nam Tiêu , đột ngột bóp cằm cô, lạnh: “Em xem nếu Giang Hằng mối quan hệ của chúng , sẽ nghĩ gì về em? Hửm?”

Âm cuối kéo dài khi mật vô cùng mờ ám, nhưng lúc lọt tai Mạnh Thanh Ninh, chẳng khác nào lời thì thầm của ác quỷ.

“Phó Tổng dùng câu để đe dọa cả đời ?”

bàn tay to lớn của đàn ông bóp chặt, cô chuyện lắp bắp, nhưng sự bướng bỉnh trong mắt thể hiện rõ ràng.

Phó Nam Tiêu ánh mắt kháng cự của cô, đột nhiên nở nụ , giây tiếp theo ánh mắt lạnh ngay lập tức.

“Em quên, lúc đầu em là chủ động bò lên giường ?”

Nói , đợi Mạnh Thanh Ninh phản ứng, há miệng ngậm lấy môi cô.

Không gian trong xe chật hẹp, chống cự cũng chỗ trống, cô đành dùng hai tay chống lên n.g.ự.c , cắn chặt răng từ chối sự xâm nhập của .

Phó Nam Tiêu khẽ, đưa tay cởi bỏ dây an vướng víu, một tay giữ cổ tay mảnh khảnh của cô cố định đỉnh đầu, một tay dùng lực bóp cằm buộc cô mở miệng, đó tiếp tục công thành chiếm đất.

Mạnh Thanh Ninh hôn đến mức thở , môi truyền đến cảm giác đau nhói, cần cũng giờ sưng đỏ.

Khi Mạnh Thanh Ninh gần như ngạt thở, cuối cùng cũng rộng lượng buông môi cô , nụ hôn nhẹ nhàng lướt dọc má đến cổ, để từng vết đỏ.

Hai đều quá hiểu cơ thể , thấy lúc cơ bắp cô căng thẳng, hai chân cũng ngừng run rẩy, khóe miệng Phó Nam Tiêu chậm rãi cong lên một đường cong.

“Miệng cứng rắn đến mấy, cơ thể vẫn thành thật ?”

Mạnh Thanh Ninh lập tức tỉnh táo khỏi cơn dục vọng.

Cô nắm lấy bàn tay sắp luồn áo , liên tục lắc đầu, “Không , .”

, chứ .

Phó Nam Tiêu nhanh chóng nắm bắt sự khác biệt tinh tế , nhíu mày hỏi: “Tại ?”

“Tôi... đến chu kỳ kinh nguyệt , hôm nay mới đến.”

Mạnh Thanh Ninh cố làm vẻ bình tĩnh, đưa tay đẩy khỏi .

Phó Nam Tiêu chỉ nghi ngờ cô một cái, ép buộc nữa.

...

Về đến nhà, Mạnh Thanh Ninh mới trút bỏ phòng .

Dù là đây bây giờ, ở bên Phó Nam Tiêu đều là một việc vô cùng hao tổn sức lực.

Trước đây là tìm cách dỗ dành , sợ vui, bây giờ tìm cách vạch rõ ranh giới với .

Không thể đời là vô thường.

Mạnh Thanh Ninh khổ lắc đầu.

“Chiêu nhỏ?”

“Mẹ?”

Gọi hai tiếng mà ai đáp , nhớ lúc cô về đến nhà đèn đều tắt, cô lẩm bẩm một tiếng, “Sao hôm nay ngủ sớm thế?”

Liễu Chiêu còn đang tuổi lớn, Mạnh Thanh Ninh ép ngủ đủ giấc mỗi ngày, nhưng Liễu Mi thường xuyên thức khuya, xem hôm nay đánh mạt chược cả ngày, chắc là mệt .

Thôi .

Tan làm giày vò lâu như , cô cũng đau đầu, nghĩ lẽ là cảm lạnh khi ở trong núi, nên khi tắm rửa xong, uống chút nước nóng xuống.

Chỉ là giấc ngủ , yên giấc cho lắm.

Cả lạnh, hình như chút sốt, nhưng với tình trạng sức khỏe hiện tại, thể uống thuốc cảm, chỉ thể chịu đựng.

từ lúc nào, cô dường như cảm thấy bụng chút ấm áp, nóng, giống như một bàn tay ấm áp đang đặt bụng cô.

Mạnh Thanh Ninh vô thức cong khóe môi, cô theo bản năng tham luyến sự ấm áp .

Giấc ngủ kéo dài thẳng đến sáng, mở mắt , là mười giờ.

Đến trễ ?

Mạnh Thanh Ninh khẽ nhíu mày, trở , thấy một khuôn mặt phóng đại của một đàn ông tuấn tú.

“Tỉnh ?”

Loading...