Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 54: Không có chỗ để thương lượng
Cập nhật lúc: 2025-11-11 16:30:48
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạnh Thanh Nịnh lúc cũng chỉ thể nhẫn nhịn, mặc dù cô tạt ly cà phê đó mặt Lâm Thanh Mộc.
Lâm Thanh Mộc hôm nay từ lúc thấy cô là vẻ mặt cao ngạo dùng lỗ mũi để ?
thể.
Cô thể xé toạc mặt với Tô Tần, là vì Tô Tần làm quá nhiều chuyện chạm đến giới hạn của cô, nhưng với Lâm Thanh Mộc thì khác.
Chỉ là vài câu xúc phạm bằng lời mà thôi, lúc cô chỉ thể nhịn xuống.
Cứ coi như là đối phó với cấp sủa bậy .
Mạnh Thanh Nịnh tự an ủi trong lòng.
May mắn là Phó Nam Tiêu đang mặt, dù trong lòng Lâm Thanh Mộc bất mãn đến cũng dám làm khó cô quá lâu.
“Nghe cô Mạnh vài ngày giải quyết một dự án lớn cho công ty, chỉ cần chịu khó thì công việc nhất định sẽ làm .”
Lời khen khiến Mạnh Thanh Nịnh dựng tai.
Quả nhiên, đó bà , “Vậy thì dự án hợp tác giữa Tô thị và Phó thị cứ để cô Mạnh phụ trách đối chiếu .”
“Nam Tiêu, cháu thấy ?”
“Phó tổng, còn …”
Mạnh Thanh Nịnh kịp xong, Phó Nam Tiêu đồng ý ngay lập tức.
“Được.”
Mạnh Thanh Nịnh sững sờ tại chỗ, cô Phó Nam Tiêu, thấy ánh mắt như mặt nước gợn sóng, hề chút biến động nào.
Hai chỉ một giây, Phó Nam Tiêu dời ánh mắt , Mạnh Thanh Nịnh đoán ý nghĩ của , chỉ đành thỏa hiệp.
Lâm Thanh Mộc lúc mới thật lòng, ngay cả khóe môi cong lên cũng giống hệt Tô Tần.
Hai con như đeo cùng một chiếc mặt nạ.
“Tôi luôn khắt khe với yêu cầu công việc, cô Mạnh mong cô thông cảm nhiều.”
Lời , còn bà đối xử với Mạnh Thanh Nịnh thế nào, cũng thể dùng hai chữ khắt khe để bao biện.
Mạnh Thanh Nịnh hiểu rõ trong lòng, nhưng cũng chỉ đành ngoan ngoãn cúi đầu.
“Vâng, Tổng giám đốc Tô, sẽ cố gắng hết sức.”
Những ngày tiếp theo, quả nhiên như Lâm Thanh Mộc ... khắt khe...
Theo lời Tiêu Nhiên Nhiên, thì đó chỉ là khắt khe, mà đơn giản là Diêm Vương.
Phó Nam Tiêu coi là cầu trong công việc, thậm chí nhân viên thường xuyên mắng cho , nhưng Lâm Thanh Mộc là hành hạ khác.
Theo lý mà , nếu chỉ là đối chiếu dự án thì cần vất vả đến thế.
Lâm Thanh Mộc giao phần quan trọng và khó khăn nhất cho cô, ngoài còn thường xuyên thêm công việc phụ.
Bao gồm, nhưng giới hạn, giao cho cô một lượng lớn công việc gần đến giờ tan sở, yêu cầu cô thành cuộc họp ngày hôm .
Ngay khi cô về nhà chuẩn nghỉ ngơi, một cuộc điện thoại gọi đến yêu cầu cô mang tài liệu xuất hiện ngay lập tức.
Chỉ cần một vấn đề nhỏ cũng sẽ mắng té tát...
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, quầng thâm mắt Mạnh Thanh Nịnh gần như thể che giấu nữa.
Da cô vốn trắng, loại kem nền màu nhạt nhất dùng mặt cô cũng vẻ sẫm, nên bình thường cô chỉ cần thoa kem chống nắng là thể ngoài, nhưng bây giờ để che quầng thâm, cô cũng buộc gương trang điểm vài phút mỗi sáng.
Dù , vẫn khiến cô trông tiều tụy ít.
Sau khi Tô Tần nhập viện, Mạnh Thanh Nịnh trở thành đầu mặc định của phòng thư ký, ban đầu vẫn bất mãn, nhưng bây giờ thấy cô hành hạ đến mức , chút oán hận cuối cùng cũng biến thành thương cảm.
“Nếu Tổng giám đốc Tô ở đây, dự án là dễ dàng nắm chắc , cần Thanh Nịnh vất vả đến thế.”
Mạnh Thanh Nịnh vô tình thấy câu , trong lòng khổ.
Lâm Thanh Mộc cố tình đến gây chuyện là nhân lúc Tô Tần ở công ty, khi họ hài lòng, e rằng Tô Tần sẽ xuất hiện.
Thôi , một cái mạng thối , cứ cố gắng chịu đựng .
Chỉ thấy ánh trăng lạnh, mặt trời ấm, đến để nấu nướng đời ! (ý là ngày tháng cứ trôi, cuộc đời cứ giày vò)
Mạnh Thanh Nịnh thầm hét lên trong lòng, ngáp một cái lấy tinh thần bước phòng họp.
Cuộc họp thường kỳ một một tuần, nhiều nội dung quan trọng, Mạnh Thanh Nịnh đồng nghiệp báo cáo công việc mồm há mồm ngậm, nhưng tai cô dường như thấy bất kỳ âm thanh nào.
Cô cảm thấy buồn nôn từ đầu cuộc họp, nhưng chỉ thể cố gắng uống nước để đè xuống.
Đến cuối cùng, ngay cả lòng bàn tay cô cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-54-khong-co-cho-de-thuong-luong.html.]
Đợi đến khi cuộc họp cuối cùng kết thúc, Mạnh Thanh Nịnh cuối cùng nhịn chạy nhà vệ sinh để nôn mửa.
Bữa sáng kịp ăn, chỉ uống một ly cà phê, bây giờ cũng nôn gì.
Mạnh Thanh Nịnh dòng nước chảy xiết, cơ thể gần như kiệt sức.
“Không khỏe ?”
Phía đột nhiên một giọng .
Mạnh Thanh Nịnh ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt thờ ơ trong gương.
Ngày xưa cô yêu điên cuồng vẻ ngoài lạnh lùng, bình tĩnh của Phó Nam Tiêu, nhưng bây giờ trong lòng chỉ còn sự bi ai.
Sao cô thể ngây thơ nghĩ rằng loại sẽ yêu khác.
“Hừ!”
Mạnh Thanh Nịnh tắt vòi nước, .
“Phó tổng thấy như thế ? Bây giờ hài lòng ?”
Phó Nam Tiêu cau mày, nhưng giải thích.
Mạnh Thanh Nịnh tiếp tục , “Yên tâm, c.h.ế.t , vẫn thể để vị hôn thê và vợ của hành hạ thêm vài ngày nữa.”
Phó Nam Tiêu , cặp lông mày rậm rạp nhuộm một tầng bóng mờ nhạt, sắc mặt lập tức trầm xuống.
“Tất cả là do cô tự chuốc lấy. Đi bệnh viện.”
Mạnh Thanh Nịnh tức giận, việc thể chuyện ôn hòa như là nhượng bộ.
Cô lắc đầu, “Tôi .”
“Mạnh Thanh Nịnh!”
Giọng Phó Nam Tiêu nhuốm vẻ lạnh lẽo, ánh mắt thẳng cô.
“Tôi , tất cả là do cô tự chuốc lấy, chỉ cần xin là chuyện sẽ .”
Xin ?
Haha, cô đương nhiên xin thì sẽ vấn đề gì.
, đó là chà đạp lên lòng tự trọng cuối cùng còn sót của cô...
, đàn ông , thể quan tâm .
Vì nôn mửa, mi mắt Mạnh Thanh Nịnh vẫn còn vương lệ, cô im lặng một lúc, mím môi , “Bắt buộc xin ?”
Phó Nam Tiêu mím môi, “Không chỗ để thương lượng.”
Mạnh Thanh Nịnh siết chặt nắm tay, bước khỏi nhà vệ sinh, khi ngang qua , cô khàn giọng , “Được.”
Dù trăm điều , lúc cô cũng chỉ đành thỏa hiệp.
Cô nghi ngờ gì, nếu cô thực sự cãi Phó Nam Tiêu về chuyện , dự án hợp tác với Tập đoàn Ngọc Lâm chắc chắn sẽ chuyển giao cho khác ngay lập tức.
Khi đó, nỗ lực đây của cô sẽ là làm dâu gả áo cho khác.
Cô thanh cao đến mức thể vì năm đấu gạo mà cúi đầu, cô còn gia đình nuôi.
Sau giờ làm, Mạnh Thanh Nịnh thang máy thẳng xuống tầng hầm.
Chiếc Bentley kéo dài đang đợi cô ở chỗ cũ.
“Phó tổng.”
Mạnh Thanh Nịnh lên xe đối diện Phó Nam Tiêu, nhắm mắt .
Cơ thể cô vẫn khỏe hơn bao nhiêu, chỉ thể cố gắng chịu đựng bằng ý chí.
Mạnh Thanh Nịnh bình thường thói quen say xe, nhưng bây giờ cơ thể khỏe, cộng thêm xe rung lắc, khiến cô chút chịu nổi.
Cô mở mắt, thấy bên cạnh Phó Nam Tiêu đặt vài tập tài liệu, trong tay cũng đang mở một tập, đang xem xét.
Mạnh Thanh Nịnh lướt , chính là dự án với Tô thị.
Dự án lên kế hoạch từ lâu, đáng lẽ còn một thời gian nữa hai bên mới chính thức đàm phán, nhưng vài ngày Lâm Thanh Mộc đột ngột đến thăm, cố ý đẩy sớm hợp tác lên nhiều.
Bây giờ chỉ cô, Phó Nam Tiêu cũng đang bận rộn vì dự án .
Anh một quản lý tập đoàn Phó thị to lớn, công việc hàng ngày sắp xếp chật kín.
trong tình huống , gần như dồn hết sức lực dự án mắt.
Mạnh Thanh Nịnh đoán, hợp tác của Phó và Tô thị lẽ cực kỳ quan trọng đối với Phó thị, cách khác là đối với Phó Nam Tiêu.