Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 52: Mẹ của Tô Tần

Cập nhật lúc: 2025-11-11 16:30:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô…”

Mạnh Thanh Nịnh nghiến răng, đang định gì đó.

Tuy nhiên, Tô Tần về phía cô, những tránh mà còn nhích gần hơn, cô nhếch khóe môi, để lộ nụ của chiến thắng.

Mạnh Thanh Nịnh nhận điều thì quá muộn.

Giây tiếp theo, cổ tay cô bàn tay đàn ông nắm chặt.

“Cô đang làm gì?”

Phó Nam Tiêu cau mày hai họ.

Cơ thể Mạnh Thanh Nịnh cứng đờ tại chỗ.

Tô Tần lau nước mắt, lao lòng Phó Nam Tiêu, vẻ mặt sắp đến nơi khiến ai thấy cũng nghĩ cô là bên bắt nạt.

“Nam Tiêu, em chỉ hỏi thăm gia đình Thanh Nịnh thôi, hiểu đột nhiên tức giận lớn đến .”

Phó Nam Tiêu đỡ Tô Tần, sắc mặt âm trầm.

Nhìn thấy cảnh tượng mắt, Mạnh Thanh Nịnh câm nín.

Thấy Tô Tần sướt mướt, cô giận quá hóa , “Cô Tô, cô làm tổng giám đốc quả là quá phí tài năng, cô nên làng giải trí đóng phim mới , với diễn xuất của cô, chẳng mấy chốc sẽ giành giải Oscar thôi.”

“Mạnh Thanh Nịnh!”

Phó Nam Tiêu lạnh giọng quát.

Mạnh Thanh Nịnh ngước , phần gừng tươi chưng sữa mua vẫn kịp đặt xuống.

Có lẽ tối qua ở đây cùng Tô Tần ngủ ngon, mắt còn quầng thâm nhạt.

Vẻ ngoài ôn nhu quan tâm như thế , là điều cô từng thấy ở .

“Nếu việc gì, xin phép , thời gian quý báu, rảnh ở đây xem các diễn kịch.”

Phó Nam Tiêu khẽ nhúc nhích chân, nhưng Tô Tần nắm lấy cổ tay.

“Xin Nam Tiêu, là của em, em nên nhắc đến gia đình cô , em chỉ quan tâm cô với tư cách là cấp , nhưng ngờ Thanh Nịnh xem trọng sự riêng tư đến , em sẽ nữa.”

Mạnh Thanh Nịnh mở miệng , nhưng ánh mắt Phó Nam Tiêu lạnh lùng tới, giọng điệu thốt càng lạnh lẽo đến cực điểm.

“Cô ngoài .”

Mạnh Thanh Nịnh , sững sờ.

, cho dù cô giải thích thế nào, cũng sẽ tin.

Bệnh viện Nhân dân ở khu vực khá sầm uất, bắt taxi tiện, nhưng Mạnh Thanh Nịnh lúc tâm trạng tồi tệ, bộ một một lát.

Tô Tần, sẽ nghĩ cách gì để đối phó với Tiểu Chiêu...

Và cô nên làm gì đây?

Đang suy nghĩ, phía vang lên tiếng còi xe ô tô.

Mạnh Thanh Nịnh chìm đắm trong suy nghĩ của , chú ý đến chiếc Bentley kéo dài theo con phố đông đúc.

Phó Nam Tiêu ở ghế , ánh mắt trầm lắng bóng dáng cách đó xa.

“Dừng xe.”

Lâm Trình im lặng dừng xe mặt Mạnh Thanh Nịnh, và bấm còi thêm hai nữa.

Mạnh Thanh Nịnh lúc mới chú ý đến họ.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, khuôn mặt lạnh lùng của Phó Nam Tiêu đập mắt.

“Lên xe.”

“Nếu là vì chuyện của Tô Tần, nghĩ chúng cần nữa.”

Mạnh Thanh Nịnh trong gió, mái tóc dài khẽ lay động làn gió nhẹ, càng làm tăng thêm vẻ xuất trần, tách biệt của cô.

“Lên xe.”

“Không cần làm phiền Phó tổng, bắt taxi là .”

Mạnh Thanh Nịnh sang một bên, bướng bỉnh cố gắng vẫy một chiếc taxi.

Tuy nhiên, chiếc Bentley màu đen đó vẫn chầm chậm chạy bên cạnh cô, mang dáng vẻ sẽ cứ theo đuôi nếu cô lên xe.

Sau vài phút một một xe giằng co.

Phó Nam Tiêu nhắc nhở đầy ý , “Cô là định đến Ngọc Lâm để thảo luận chi tiết hợp tác ?”

Đe dọa!

Lại là đe dọa trắng trợn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-52-me-cua-to-tan.html.]

Sau khi cân nhắc lợi hại, Mạnh Thanh Nịnh vẫn lên xe.

Chỉ là trong khoang xe, khí ngưng đọng một cách khó khăn.

“Ai cho cô cái gan đánh Tô Tần, Hoắc Minh Tranh ?”

Phó Nam Tiêu đột nhiên lạnh lùng mở lời.

Quả nhiên đến để hạch tội.

Mạnh Thanh Nịnh mở hé cửa sổ một chút, cố gắng thổi tan sự ngột ngạt đang dâng lên trong lòng.

“Cũng đánh mà, hơn nữa đánh thì ? Anh định xử phạt thế nào?”

Lòng bàn tay cô còn chạm mặt Tô Tần, mặt bảo vệ cô .

Còn cô thì ?

Ai sẽ đòi công bằng cho những tổn thương Tô Tần gây cho cô.

“Lần gặp mặt, xin .” Phó Nam Tiêu chuyên tâm lướt chiếc máy tính bảng trong tay, cô, dường như chỉ là một câu đơn giản thốt một cách tùy tiện.

Tuy nhiên, nó khuấy động sóng gió lớn trong lòng Mạnh Thanh Nịnh.

“Không thể nào.”

Phó Nam Tiêu ngước mắt cô một cái, châm biếm, “Không xử phạt thế nào ?”

Mạnh Thanh Nịnh cứng cổ , “Trừ cái .”

Dường như cảm thấy đủ quyết liệt, Mạnh Thanh Nịnh còn bổ sung một câu, “Muốn xin , thể nào.”

ngoài cửa sổ, cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng.

Phó Nam Tiêu ngước mắt lướt qua khóe mắt ửng đỏ của cô, giọng điệu đầy bình tĩnh, “Nhất định xin .”

“Phó Nam Tiêu, đừng quá đáng!”

Mạnh Thanh Nịnh thể nhịn nữa, cơ thể run rẩy ngừng.

mong Phó Nam Tiêu giúp , nhưng thể hùa với Tô Tần để bắt nạt cô!

Cô hễ kích động là mắt dễ đỏ hoe.

Vẻ ngoài sắp đến nơi dễ khiến thương xót, nhưng ánh mắt cô ánh lên sự bướng bỉnh, làm giảm vẻ yếu đuối vốn , mà đó là sự kiên quyết hơn.

Lúc , cô còn là cô thỏ nhỏ đáng thương nữa, mà giống như một con nhím nhỏ đầy gai góc.

Phó Nam Tiêu cô một cái thu hồi tầm mắt, “Cái vẻ ngoan ngoãn tối qua ?”

Giống như một gáo nước lạnh dội thẳng từ đầu xuống.

Tối qua cô còn đánh cuộc với Tô Tần, xem Phó Nam Tiêu sẽ chọn ai, giờ thì cô , cô thua, thua triệt để.

Có lẽ từ khoảnh khắc đồng ý đánh cuộc với Tô Tần, sâu thẳm trong lòng cô vẫn còn kỳ vọng Phó Nam Tiêu sẽ thiên vị cô một chút.

Cái tát đó hôm nay dường như giáng thẳng mặt cô.

Mạnh Thanh Nịnh dùng sức nắm chặt dây túi xách, ngón tay trắng bệch, trong lòng khó nén sự nhục nhã, “Phó tổng đến Ngọc Lâm thì cho xuống xe ở đây , về công ty .”

“Hừ!” Phó Nam Tiêu lạnh, “Ngay cả thời gian hẹn với đối tác hợp tác cũng thể tùy tiện đổi, xem cần xem xét đủ tinh thần trách nhiệm để tiếp tục phụ trách dự án .”

Mạnh Thanh Nịnh đột ngột , nước mắt gần như chực trào trong hốc mắt.

Phó Nam Tiêu thúc giục cô, cho cô đủ thời gian để suy nghĩ.

Lúc , điện thoại của Phó Nam Tiêu vang lên.

Sau vài câu ngắn ngủi, Phó Nam Tiêu lạnh lùng lệnh, “Về công ty.”

Lâm Trình làm theo, đổi hướng .

“Nếu Phó tổng về công ty, thì cho xuống xe , Ngọc Lâm tiện đường.” Giọng Mạnh Thanh Nịnh mang theo sự vô lực.

Phó Nam Tiêu cô, “Cô cũng về công ty, hợp tác cần bàn, cô chuẩn tài liệu cần dùng.”

Nhận thấy Phó Nam Tiêu hôm nay dù thế nào cũng chịu buông tha cô.

Mạnh Thanh Nịnh dứt khoát nhắm mắt chấp nhận sự thật .

ngờ cần đàm phán hợp tác với họ là Tập đoàn Tô thị.

Vì tố chất nghề nghiệp, dù tâm trạng tệ đến , Mạnh Thanh Nịnh vẫn luôn nở nụ chỉnh tề môi, tuy nhiên, nụ nứt vỡ ngay khoảnh khắc cô nữ tổng giám đốc mặt chính là Lâm Thanh Mộc, của Tô Tần.

khỏi về phía Phó Nam Tiêu.

Anh cố tình.

Để ép cô xin .

“Còn ngây đó làm gì? Đi sắp xếp tài liệu mang đến đây.”

Loading...