Vì Lâm Hi Thần thích tôm, Trang Tử Cẩn với nụ cưng chiều và .
- Được, bà mua.
- Cháu cũng một ít. – Lâm Nhược Hi . Anh trai cô gì, cô cũng , dù thể cô thực sự thích.
- Được, bà mua. - Trang Tử Cẩn quen với điều .
Dì Dư ngạc nhiên Lâm Hi Thần và Lâm Nhược Hi đang chuyện. Hai đứa trẻ trai, còn đôi mắt sáng ngời giống hệt mắt của Tống Cảnh Hạo hồi nhỏ.
- Tôi quầy nào bán tôm tươi. - Dì Dư bước tới hai đứa trẻ và .
- Chúng là...
Trang Tử Cẩn quen với việc bắt chuyện với . Trước đây, chỉ cần bà ở bên hai đứa trẻ, sẽ họ và thậm chí còn đến bắt chuyện với bà.
Bà quen với những tình huống như thế .
- Cháu của .
- Chúng quá. - Dì Dư thể rời mắt khỏi hai đứa trẻ vì chúng thật sự đáng yêu.
Trang Tử Cẩn mỉm . Phải, chúng chính là động lực để bà sống. Chăm sóc chúng con gái sẽ là trách nhiệm của bà suốt đời, và là điều hạnh phúc nhất mà bà từng làm.
- Chào bà. - Giọng Lâm Hi Thần đặc biệt ngọt ngào.
- Xin chào. - Dì Dư chạm đầu bé và hỏi.
- Cháu tên gì?
- Cháu tên là Lâm Hi Thần.
- Tên dễ thương quá. - Dì Dư nghĩ rằng bé chỉ trai mà cái tên đặt cho cũng dễ thương nữa.
- Sao bà hỏi cháu? - Lâm Nhược Hi buồn, chớp mắt dì Dư.
Vì bà hỏi trai mà hỏi cô, chẳng cô cũng bằng trai ?
- Bà nhất định sẽ hỏi cháu. - Dì Dư mỉm . Đứa trẻ đáng yêu quá, dù nhỏ tuổi thế nào cũng sẽ ghen tị với trai.
- Cháu tên gì? - Dì Dư hỏi.
- Cháu tên Lâm Nhược Hi. Cháu và trai cháu đều lấy họ . – Lâm Nhược Hi vui vẻ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/danh-cap-trai-tim/chuong-165-giong-het-1.html.]
Dì Dư sửng sốt. Họ đặt theo họ ?
- Bà quầy nào tôm tươi ? - Trang Tử Cẩn ngắt lời bà khi bà đang suy nghĩ. Vì con cái thường mang họ cha, nên ai họ lấy họ sẽ cố gắng đào bới chuyện gia đình.
bà thích lạ xen chuyện gia đình.
- Ồ. - Dì Dư chỉ một chỗ xa đây và .
- Quầy . Tôi thể dẫn đường. Vì là khách quen của họ, chắc chắn họ sẽ gian lận khi mặt .
Dì Dư giúp đỡ và lập tức dẫn đường cho họ.
Trang Tử Cẩn đẩy xe đẩy theo bà.
Khi đến quầy hàng, dì Dư chào ông chủ và hỏi.
- Tôm hôm nay tươi ?
- Tươi lắm. Mời bà xem thử. - Ông chủ dùng chiếc lưới đánh cá nhỏ của vớt mấy con tôm, chúng đang nhảy tưng tưng.
- Vì bà là khách quen của , đầu mua tôm của , nên chắc bà tôm của tươi . - Ông chủ một cách hùng hồn.
- Nếu bà mua tôm của , sẽ đưa mức giá nhất. 48 một cân thì ? Tôi sẽ đưa mức giá thấp hơn 60 .
- Cho hai cân. - Dì Dư ngay.
Bà tiền.
Bà là phung phí và thường sẽ mặc cả khi mua. bà rõ ông chủ, và các quầy hàng khác thực sự sẽ bán tôm 60 một cân.
Bà luôn mua tôm ở quầy hàng của ông và ông sẽ dối bà.
- Giá của hai cân ba là...
- 110,4. - Lâm Hi Thần tính toán xong và cả khi ông chủ kịp .
Ông chủ sững sờ một lúc tiếp tục nhấn "enter" máy tính, và con hiển thị máy chính xác là 110,4.
- Cháu bao nhiêu tuổi ? Cháu thông minh thật đấy. - Ông chủ . Đây là đầu tiên ông thấy một đứa trẻ trai thông minh như .
- Cháu năm tuổi. - Mặc dù Lâm Hi Thần ông khen ngợi, nhưng bé ngẩng đầu lên vì đó chỉ là một bài toán đơn giản.
Ông chủ đưa tôm cho dì Dư và .
- Chúng là họ hàng của bà ? Thật may mắn khi một đứa con xuất sắc như .