Dẫn theo con trai gả cho đoàn trưởng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-25 11:20:57
Lượt xem: 419

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị Triệu tiếp tục: “Cha đoàn trưởng Tần đến bộ đội , cũng làm ầm một trận ở đây. Mẹ là con một, thành mất của quý. Cha khổ, khó khăn lắm mới sinh đứa con trai, kết quả còn t.h.ả.m hơn cả sinh con gái.”

“Họ mà, nhốt con trai cô ở trong nhà , ngày nào cũng chỉ đoàn trưởng Tần, bắt nó gọi là ba. Tôi thấy Tráng Tráng sắp ngẩn ngơ đến nơi . Tráng Tráng hỏi, thế ba cháu ? Hai ông bà già đó liền bảo Vương Hòa Bình ba nó. Tráng Tráng ngày nào cũng đòi . Mẹ của đoàn trưởng Tần còn cho Tráng Tráng b.ú sữa, là b.ú sữa thì Tráng Tráng mới thiết với nhà họ !”

Tôi vội hỏi: “Đoàn trưởng Tần ! Anh hiểu lý lẽ mà! Không con cũng nhận ?!”

Chị Triệu vỗ đùi cái đét: “Chính vì hiểu lý lẽ nên mới đấu cái đám hiểu lý lẽ đấy! Anh bảo cha bế đứa trẻ trả , cha liền đất, cháu nội thì bây giờ chôn ông luôn .”

“Mẹ thì đòi thắt cổ cửa nhà , ép chếc cả hai bọn họ.”

“Cái gã Vương Hòa Bình nhà cô thì trực tiếp về nhà, khóa cửa , còn bảo nếu nhận Tráng Tráng, chỉ còn cách tự cắt của quý của để đền cho đoàn trưởng Tần.”

Chị Triệu : “Cô bảo thế là xằng bậy , đền cho đoàn trưởng Tần thì cũng lắp !”

Tôi ngất xỉu.

Tôi vội vã đến nhà đoàn trưởng Tần.

Mọi đều ở trong đại viện quân nhân cả.

Đi bộ chỉ mất vài phút.

Trong sân, một bà cụ đang bế Tráng Tráng, tay cầm viên kẹo, : “Ngoan, Tần Kế Tổ, cháu ba cháu là Tần Kiến Quốc , viên kẹo bà nội sẽ cho cháu.”

Tráng Tráng chằm chằm viên kẹo, mắt trừng lên bà cụ: “Bà là ! Đợi cháu tìm thấy cháu, cháu sẽ mách !”

Bà cụ híp cả mắt: “Lại đây, bà nội cho cháu b.ú sữa, để cháu quên cháu . Cháu nữa !”

Nói đoạn, bà cởi áo , để lộ bầu n.g.ự.c khô héo.

Tôi sắp tức c.h.ế.t .

Tôi giận dữ quát: “Bà mới là đồ ! Tôi là nó đây!”

Tráng Tráng thấy , lập tức vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của bà cụ, lao lòng , ôm chặt lấy nức nở!

“Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi!!! Ba bán con !!!!!!!!! Hu hu hu hu hu hu hu!”

Tôi cũng theo nó!

Đứa con tội nghiệp của !

Mẹ nó bán !

Giờ nó cũng đang lặp phận của !

Một ông cụ vội vàng chạy .

Hai già trừng mắt : “Cô mau ! Muốn con thì tự mà sinh! Đây là cháu đích tôn nhà !”

Tôi phẫn nộ: “Đây là con trai !”

Họ đưa cuốn sổ hộ khẩu đập thẳng mặt : “Công an đến thì cũng đây là cháu đích tôn nhà ! Tần Kế Tổ! Thấy !”

Tôi bế con định bỏ .

Hai bọn họ cùng xông lên cướp con trai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/dan-theo-con-trai-ga-cho-doan-truong/chuong-2.html.]

Lão già tuy trông vẻ già nhưng sức lực hề nhỏ.

Bà già thì thâm độc vô cùng, cứ cấu véo , hai hợp lực cướp đứa trẻ mất!

Tiếng động của chúng thu hút đông trong khu gia thuộc chạy đến xem.

Hai già thấy đến đông, lập tức vật đất, miệng lảm nhảm: “Bắt nạt già ! Bắt nạt già ! Tôi sống nổi nữa!”

Tráng Tráng vẫn đang đến xé lòng.

Tôi mà nước mắt tuôn rơi.

Rất nhanh đó, Vương Hòa Bình và Tần Kiến Quốc cũng đến.

Vương Hòa Bình vẫn mắng mỏ như cũ, bảo sinh đứa khác là , cũng sinh nữa.

Bảo hãy hiểu chuyện một chút.

Tần Kiến Quốc vô cùng áy náy: “Cô yên tâm, đợi cha ... nghĩ thông suốt , sẽ đưa đứa trẻ trả cho cô.”

Vương Hòa Bình nịnh bợ vội vàng : “Không cần cần! Đứa con chúng cần nữa! Cha bảo nó may mắn, nó sinh là cha lâm bệnh nặng một trận, sớm đem tặng khác .”

Vương Hòa Bình thậm chí thèm Tráng Tráng lấy một cái.

Tráng Tráng từ nhỏ hiểu chuyện.

Ông bà nội đối xử với nó thực sự bình thường.

Còn bảo nó khắc họ.

Thực là vì họ lén xem bát tự cho nó.

Thầy bói vì kiếm tiền nên mới nó khắc họ.

Sau đó bắt họ đưa tiền để giải hạn .

Không ngờ họ còn nảy ý định đem Tráng Tráng tặng cho khác.

Tôi hỏi Vương Hòa Bình: “Có nhất định đem Tráng Tráng tặng cho ?”

Vương Hòa Bình thiếu kiên nhẫn: “Tất nhiên ! Tôi chỉ nó là con trai!”

Tôi đoàn trưởng Tần, hỏi: “Anh thể đối xử với Tráng Tráng ?”

Đoàn trưởng Tần ngượng ngùng gãi đầu: “Nó ở chỗ , chắc chắn sẽ đối xử với nó. Tráng Tráng đáng yêu.”

Nói , bế Tráng Tráng từ trong lòng lên, với Tráng Tráng: “Chú đưa cháu cưỡi ngựa, cháu đừng nữa ?”

Trên mặt Tráng Tráng vẫn còn vương những giọt nước mắt lấp lánh, nó nghẹn ngào hỏi: “Thật ạ?”

dỗ dành.

Trước khi đoàn trưởng Tần bế , Tráng Tráng còn với : “Mẹ ơi, con chỉ chơi một lát thôi, nhớ đến đây đón con nhé.”

Tôi gật đầu.

Tôi lo lắng bao lâu nữa, nó sẽ đoàn trưởng Tần mua chuộc mà với rằng: “Mẹ ơi, con ở đây lắm, đến thăm con là .”

Lãnh đạo bộ đội bối rối làm .

Loading...