Con gái của tiểu tam - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-06 08:01:07
Lượt xem: 40
Tôi xuyên sách vai con gái của tiểu tam.
Khi xuyên qua, tiểu tam của đang lóc thảm thiết.
Tôi hỏi : "Có chuyện gì ?"
Mẹ : "Nhà họ Kỳ gửi thư tới, yêu cầu hoặc là hủy bỏ hôn ước với Bạch Du, hoặc bằng Bạch Trác."
Tôi khẽ xoa trán: "Chuyện mà cũng coi là chuyện lớn ?"
Mẹ ngơ ngác: "Sao chuyện lớn? Con nỗ lực học hành đến , chẳng mục tiêu là đỗ trường đại học top, ghép đôi với đại thiếu gia nhà họ Kỳ ? Ôi, cả đời thể tranh giành với bà , chẳng lẽ con gái cũng chịu thua con gái của bà ?"
‘Bà ’ chính là vợ chính thức của ba , bà Chu.
Mẹ là tiểu tam.
Bà , cách nũng nịu, và luôn làm ba vui lòng.
Ba mê mẩn .
Suốt đời, chẳng chí hướng gì lớn lao, chỉ trở thành vợ chính thức.
Ba dỗ ngọt: "Làm vợ chính thức gánh vác trách nhiệm nặng nề, làm nhẹ nhàng bằng em ? Em chỉ cần trang điểm thật xinh , đợi đến yêu thương là , thoải mái nhàn nhã. Ngoan nào, chúng cần tranh giành với bà , cứ hưởng thụ thôi, để bà lo lắng chịu khổ."
Khi còn trẻ, tin những lời đường mật của ba .
khi lớn lên, còn tin những lời đó nữa.
Bà chuyển từ việc tận hưởng quá trình sang việc chỉ quan tâm đến kết quả.
Mẹ nức nở, tủi thổ lộ: "Em thể cần danh phận, nhưng con gái em cũng chịu cảnh đó ? Hướng Sơn, đừng quên, Du Du cũng là con gái của ."
Mẹ dùng giọng điệu mềm mại nhất để đe dọa ba : "Nếu quan tâm đến con gái của , em ở bên còn ý nghĩa gì nữa? Em sẽ rời khỏi , đưa con gái tái hôn. Bất cứ đàn ông nào cũng , chỉ cần họ thể cho con gái em một danh phận đàng hoàng."
Ba đáp lời, liền làm bộ kéo .
Ba hoảng loạn, vội vàng ôm chặt lấy buông.
, bà cần biệt thự lớn, cần vàng bạc châu báu, cũng cần ba nữa, chỉ tìm cho con gái một danh phận xứng đáng.
Ba còn lựa chọn nào khác, đành cắn răng nhượng bộ ba dự án lớn cho nhà họ Kỳ và sắp xếp hôn ước cho với đại thiếu gia nhà họ Kỳ.
Mẹ lập tức đổi thái độ.
Bà rúc lòng ba , nhẹ nhàng : "Hướng Sơn, vẫn yêu em và con gái, là em hiểu lầm . Em sẽ cả, sẽ luôn ở bên ."
khi ba về nhà chính, liền đổi sắc mặt.
Bà nghiêm túc với : "Nhà họ Kỳ là danh môn vọng tộc, gả đó là phúc phần lớn của con. Con gái, tranh giành cho con một món quà lớn."
"Đó là một tương lai rạng rỡ!"
Lúc đó mới bảy tuổi, còn mơ hồ về chuyện hôn ước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/con-gai-cua-tieu-tam/chuong-1.html.]
Sau khi hôn ước định đoạt, sự nhiệt tình của dành cho ba cũng giảm dần.
Ba hài lòng, ông : "Đây mới chỉ là hôn ước, thật sự bước chân cửa nhà họ Kỳ, chỉ dựa nhan sắc, nũng nịu chiều chuộng đàn ông thì đủ. Vợ chính thức phẩm chất, thể xuất hiện đường hoàng ở nơi công cộng."
"Em chuẩn sẵn tinh thần hủy hôn bất cứ lúc nào." Ý ông rõ ràng, cảnh cáo đừng nên quá tự mãn.
Mẹ liền : "Vậy ly hôn , cưới em. Con gái em sẽ là thừa kế hợp pháp của nhà họ Bạch, điều đó còn giá trị hơn bất cứ thứ gì."
Ba ngay lập tức mất hết khí thế.
Ông thể cho thứ, ngoại trừ danh phận hôn nhân.
Vì điều , ông cảm thấy với , nhưng cũng để bà nắm điểm yếu.
Suy nghĩ một lúc, ông : "Thực , nhà họ Kỳ mong đính hôn với Bạch Trác, là con gái của chính thất. Ngay từ đầu, lão gia định hôn với Bạch Trác. Là bỏ hết mặt mũi, đủ lời ý , nhường lợi ích khổng lồ, mới thể giành hôn ước cho Bạch Du."
Mẹ im lặng.
Bà hiểu đạo lý đủ là đủ.
Một trong những lý do khiến ba bao giờ chán cô mười mấy năm, chính là vì cô luôn dừng đúng lúc.
Ba cố gắng hết sức để giành hôn ước cho .
Mẹ hiểu rõ nên làm quá lên.
Hơn nữa, những gì ba cũng là sự thật.
cô thể để ba đẩy hết áp lực lên vai cô , trong khi bản ông liên quan.
Mẹ ba với ánh mắt u buồn: "Việc Bạch Du là con ngoài giá thú, chỉ là của một em."
Ba lập tức thấy lúng túng!
Ông , nữa, nhẹ nhàng : "Con ngoài giá thú cũng nhiều loại. Một đứa nếu thể thi đỗ đại học danh tiếng vẫn thể khiến nể trọng."
Ông chỉ cho một con đường rõ ràng.
Mẹ hiểu ý ngay lập tức.
Kể từ đó, luôn giám sát việc học hành của hàng ngày.
Tôi từ nhỏ ngoan ngoãn, lời.
Mẹ bảo học, liền học.
Ngoài việc học , bất cứ sở thích nào khác.
dù cố gắng đến mấy, thành tích của vẫn thể nổi bật.
Máu học hành mang tính di truyền. Từ nhỏ chật vật với việc học, cũng chẳng khác bà là bao. Dốc hết sức lực cũng chỉ đủ đỗ trường trung học trọng điểm.
ba thấy điều đáng mừng, vì ít nhất cũng tự thi đỗ trường trọng điểm!
Trong mắt ông, điều đó chứng tỏ vẫn còn hy vọng cứu vãn. Ông liền tìm sắp xếp cho lớp chọn.