Cô Vợ Nhỏ Ngọt Ngào - Cố Quán Quán, Lục Tiêu - Chương 48: Giết chết cô, rất đơn giản

Cập nhật lúc: 2025-12-21 06:30:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái tát và vụ đập xe để bóng ma nhỏ cho Cố Uyển Nhi, nhưng bà nội ở đây, cô lập tức cảm thấy chống lưng, thể nhân cơ hội dọn dẹp Cố Quán Quán một trận.

đến gần, khuôn mặt xinh của Cố Quán Quán, nghĩ đến một khuôn mặt khác, hạ giọng châm chọc, “Đồ tiện nhân nhỏ, g.i.ế.c c.h.ế.t cô, đơn giản!”

“Giống như con chị gái c.h.ế.t tiệt của cô !”

“Cái gì c.h.ế.t tiệt!” Trái tim Cố Quán Quán đang cố gắng rút tay , thấy câu co thắt , hỏi.

Khi cô chuẩn đá Cố Uyển Nhi, thứ gì đó nhanh chóng lướt qua mắt, tiếng “Bốp”, một chiếc giày vải đế dày nhanh chóng và dứt khoát đập mặt Cố đại phu nhân đang giữ Cố Quán Quán.

Không đợi kịp phản ứng, một chiếc giày khác bay tới chính xác đập mặt Ôn Thấm.

Cố đại phu nhân Ôn Thấm đều hưởng phúc ở nhà họ Cố nhiều năm, làm gì chuyện giày đập mặt, còn là giày !

Chiếc giày xuất hiện quá đột ngột, Cố Quán Quán Cố đại phu nhân và Ôn Thấm buông , một bóng nhanh chóng xông từ phía , chắn mặt cô.

“Đừng sợ, chồng ở đây.”

Lục lão phu nhân đến tìm con dâu, tới thấy một đám vây công Quán Quán nhà bà, tìm công cụ đ.á.n.h , bà cởi giày đập tới.

Cố Quán Quán nhận đây là bà lão kỳ lạ ở trạm xe buýt, bà tự xưng là “ chồng”, nghĩ nhiều.

Bà lão lớn tuổi, gọi “ chồng” cũng .

“Bà già c.h.ế.t tiệt ở thế.” Cố Uyển Nhi thấy giày hôi đập trúng mặt, là một bà lão ăn mặc thời, tức giận mắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/co-vo-nho-ngot-ngao-co-quan-quan-luc-tieu/chuong-48-giet-chet-co-rat-don-gian.html.]

“Tao là tổ tông nhà mày!” Ở Đế Thành, Lục lão thái thái cãi vô cùng hung hãn, “Ai dám bắt nạt Quán Quán nhà tao, tao xé nát mặt nó!”

Bà hét lên như , khách ăn cơm trong phòng bao lượt chạy xem kịch, Cố đại phu nhân và Ôn Thấm giày đập in dấu trừng mắt bà lão từ .

“Quán Quán, bà là ai!” Ôn Thấm sờ lên vết giày mặt, cố nén cơn giận trong lòng hỏi Cố Quán Quán.

Cố Quán Quán liếc một cái, trả lời.

“Bà nội, chuyện gì khác, cháu đây.” Người xem kịch tăng lên, Cố Quán Quán chớp thời cơ chuồn, hơn nữa bà chồng kỳ lạ dùng giày đập mặt Cố đại phu nhân và Ôn Thấm, hai chừng sẽ âm thầm dùng thủ đoạn gì với bà lão.

Nói xong, cô nắm tay Lục lão thái thái về phía .

Cố Uyển Nhi màn thể diện, cô thấy Cố Quán Quán chạy, gằn giọng , “Muốn , mơ !”

Khi xông tới, chân dẫm gì, tiếng “Bốp”, cô trượt chân ngã xuống đất.

“Uyển Nhi!” Thấy con gái cưng ngã, Cố đại phu nhân kịp quan tâm mặt đau, vội vàng đỡ, Cố Uyển Nhi đất đột nhiên cảm thấy bụng co thắt từng cơn, sợ hãi lên, “Mẹ, bụng con đau! Đau quá!”

Cố đại phu nhân cúi đầu thấy m.á.u đỏ tươi chảy từ váy ngắn của Cố Uyển Nhi, lập tức hoảng loạn, “Uyển Nhi, đừng sợ, đưa con bệnh viện ngay.”

Nghe thấy tiếng động, Cố Quán Quán thấy m.á.u đỏ tươi đất, cô run rẩy, nghĩ đến cảnh trận mưa lớn tám năm .

Lại là tiếng gậy đập xuống đất kéo cô khỏi dòng suy nghĩ quá khứ, Cố Quán Quán ngẩng đầu, vô tình chạm ánh mắt của Cố lão thái thái đang tới, đôi mắt hằn sâu của bà tràn đầy vẻ tàn độc lạnh lùng, khiến Cố Quán Quán cần giải thích gì.

“Cố Quán Quán!”

Loading...