Đáp là tiếng thở gấp gáp của Cố Quán Quán.
Cô tỉnh!
Lục Kiêu bên giường, vươn tay chạm má cô.
Có đèn đường ngoài hành lang, ánh sáng xuyên qua ô cửa sổ nhỏ cửa chiếu , thể rõ khuôn mặt Cố Quán Quán.
Lần đầu tiên thấy cô, thấy cô xinh ngoan ngoãn, thích hợp để cưới về làm vợ.
Lần đầu gặp gỡ, cô , cho, đằng nào cũng là cả đời.
Khi phát hiện cô gái nhỏ hóa là đang giả vờ ngoan ngoãn, tức giận, nhưng cũng bất lực chấp nhận.
Vì , tiếp tục hẹn cô, để cả hai quen thuộc và tình cảm thăng hoa.
Kết quả, gặp mặt, cô chuyển tiền, tàn nhẫn gặp nữa, chuyện chú Trần , cô mời “Lục Tam gia” về nhà họ Cố.
Bên từ bỏ , bên cầu xin , tức đến mức khi bước phòng ngủ của cô, thực sự đ.á.n.h cô một trận.
Sau đó, tại nhịn .
Tiếp theo là điện thoại của Lão thái thái gọi đến, vội vã chạy đến Đế Thành nhưng nghĩ đến những vết tát mặt cô, dù chú Trần sắp xếp vệ sĩ, vẫn yên tâm để cô ở một .
Anh bịa đại một lý do, lái xe trốn từ Đế Thành về.
Cũng may mắn, đến kịp thời!
Anh dám tin, nếu đến trễ một chút, cô gái vô lực nhà họ Cố đuổi đến bắt về , và tối đó cô sẽ chịu đựng những gì nữa!
“Đừng đưa cho Tam gia!”
Lại là lời mớ của Cố Quán Quán, Lục Kiêu, với tư cách là Lục Tam gia, thấy mà lòng quặn đau.
Anh ý định kết hôn nên mặc kệ ngoài lan truyền tin đồn về , những năm vô tình khiến đồn thành một ông già đáng sợ.
Nghĩ đến những lời của Tạ Sanh, Lục Kiêu xoa nhẹ má Cố Quán Quán, dịu dàng, “Sau vẫn sẽ lời cô.”
Có lẽ là nhờ sự bầu bạn của Lục Kiêu, Cố Quán Quán đó ngủ yên.
Ngày hôm , Cố Quán Quán ngủ ngon tỉnh dậy, thư thái, cô vươn vai dậy thì ngơ ngác xung quanh.
Điện thoại bên giường reo lên.
Tối qua…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/co-vo-nho-ngot-ngao-co-quan-quan-luc-tieu/chuong-29-nghe-ro-day-luc-kieu-la-nguoi-cua-toi.html.]
Cố Quán Quán
Tiệc nhà họ Cố, Cố Phong gọi cô lên lầu, đó cô ngửi thấy mùi hương lạ lùng, khi cơ thể mềm nhũn nhảy xuống từ bức tường cao.
Nghĩ đến đó, Cố Quán Quán ngẩng đầu thấy mắt cá chân trái của băng bó.
Hửm?
Chú!
Khuôn mặt lạnh lùng hoảng loạn của đàn ông, cảnh dịu dàng ôm cô, hiện trong đầu.
Tim Cố Quán Quán đập nhanh chóng mặt, má cô bắt đầu nóng và đỏ, là cứu cô!
Tiếng chuông điện thoại kéo cô trở về từ khung cảnh ngọt ngào, Cố Quán Quán rõ chiếc điện thoại đầu giường, vươn tay lấy và bắt máy.
“Chạy, chạy !”
Cố Quán Quán đang định lên tiếng, bên truyền đến giọng tức giận của một phụ nữ.
Chạy?
Cố Quán Quán kinh ngạc điện thoại, đây là của Lục Kiêu!
Người phụ nữ là ai!
“Họ Lục , đợi về đây, bà đây sẽ đ.á.n.h gãy chân mày!”
Nghe đ.á.n.h gãy chân Lục Kiêu, Cố Quán Quán tức giận siết chặt điện thoại, hỏi, “Bà là ai?”
“Hửm? Nhầm ?”
Bên truyền đến giọng ngạc nhiên của phu nhân, “Không nhầm, là Tiểu Lục Tam của .”
“Bà là ai?”
“Có quan hệ gì với Tiểu Lục nhà !” Phu nhân bực bội hỏi ngược .
“Tôi á!” Cố Quán Quán hắng giọng, cô đoán phận của phụ nữ đối diện, cô thẳng dậy, lớn tiếng, “Nghe rõ đây, Lục Kiêu là của !”
“Hửm? Người của cô?”
“!” Cố Quán Quán đáp lớn hơn.
Không cần cũng , phụ nữ chắc chắn là kim chủ của chú! Có lẽ thế của chú cũng t.h.ả.m như cô, vì quan trọng mà ép buộc làm những chuyện .
Người như chú, cô thể để bắt nạt nữa.