“Ừm.” Lục Kiêu hồn, đáp .
“Cú đá của quá ngầu.”
Nhìn chú lớn tuổi, ăn mặc chỉnh tề, tay dứt khoát gọn gàng như !
Có đ.á.n.h cùng, chắc chắn sẽ thua.
“Không đ.á.n.h !” Lục Kiêu thấy mắt Cố Quán Quán đảo lia lịa, đoán cô đang nghĩ gì, , suy nghĩ một lát thêm vế , “Muốn đ.á.n.h thì tìm .”
“Vâng !” Lục Kiêu chỉ bâng quơ, nhưng Cố Quán Quán nghiêm túc gật đầu và ghi nhớ trong lòng.
“Quán Quán, là ai ?” Mộ Mộ bên cạnh Lục Kiêu với ánh mắt mê mẩn.
Cô gặp ít đàn ông , Tạ Khiêm là một, bạn thanh mai trúc mã cũng là một, nhưng ai như đàn ông , mỗi cử chỉ đều toát một sức hấp dẫn khó cưỡng, khiến thể yêu thích.
“Cái đó…” Câu hỏi làm Cố Quán Quán bí lời.
Nói là đàn ông cô ngủ cùng, là trai bao đây?
Mộ Mộ thấy Cố Quán Quán cúi đầu, nhớ đến kích cỡ áo sơ mi cô chọn lúc nãy, liền hiểu .
“Hiểu , hiểu , chính là cắm sừng Lục Tam gia!”
Giọng của Mộ Mộ hề nhỏ, Lục Kiêu bên cạnh rõ mồn một các từ như Lục Tam gia, cắm sừng.
Rõ ràng Lục Tam gia và ngủ với cô đều là chính , nhưng khi những lời từ miệng khác, Lục Kiêu thực sự cảm giác cắm sừng.
“Quán Quán, chỉ riêng gương mặt thôi là lời to !” Mộ Mộ ghé sát Cố Quán Quán, quyết định giúp cô bạn một tay.
Cái gì mà nhà họ Cố, cái gì mà Lục Tam gia, quan trọng bằng một tình yêu bất ngờ ập đến ?
“Dù cũng cắm sừng Lục Tam gia , dứt khoát cứ để ông xanh cỏ khắp đầu !”
Nếu phát hiện thì chứ!
Trong mắt , Quán Quán chỉ là món đồ chơi dâng cho Lục Tam gia mà thôi!
Quán Quán nên làm những gì !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/co-vo-nho-ngot-ngao-co-quan-quan-luc-tieu/chuong-16-lan-hen-ho-dau-tien.html.]
“Khụ khụ!” Cố Quán Quán những lời mà ngại ngùng. Mộ Mộ vỗ vai Cố Quán Quán nữa, đến mặt Lục Kiêu, “Tôi đột nhiên nhớ chút chuyện bận, Quán Quán giao cho đấy.”
“Cô mua quần áo tặng mà.”
“Mộ Mộ!”
Vừa cho leo cây bán , Cố Quán Quán tức giận cô im miệng.
Mộ Mộ hì hì, vẫy tay với Lục Kiêu, “Hai chơi vui vẻ nhé, tạm biệt.”
Sau khi Mộ Mộ , Cố Quán Quán ngẩng đầu thấy sắc mặt Lục Kiêu , nghĩ rằng chỉ tình cờ ngang qua đây, cô ngại làm phiền , “Chú, đừng để bụng những lời Mộ Mộ .”
Cô rõ, với đàn ông , một là đủ .
Lục Kiêu đáp , thực sự để tâm đến những lời cô bạn của cô .
Nhìn qua, đôi mắt long lanh của Cố Quán Quán trở nên u ám.
Cô gái nhỏ luôn hoạt bát, lạc quan mặt , ánh mắt như khiến cảm thấy khó chịu.
“Tôi chút việc, …” Cố Quán Quán tìm cớ chuồn, hết thì Lục Kiêu tiếp lời, “Ăn tối cùng !”
“Đi thôi!”
Không cho Cố Quán Quán cơ hội từ chối, Lục Kiêu bước về phía , hai bước, dừng một cửa hàng thời trang nam, “Quần áo tặng ?”
Cố Quán Quán đang do dự nên ăn tối cùng , Lục Kiêu , vội vàng dẫn cửa hàng thanh toán.
Lúc Cố Quán Quán trả tiền, Lục Kiêu nhận điện thoại của trợ lý.
“Tôi việc! Bảo khác .”
Câu trả lời ngắn gọn của Lục Kiêu lọt tai Cố Quán Quán bên cạnh, khiến cô suy nghĩ miên man.
“Chú, đang đợi !”
Lục Kiêu nhận lấy túi đồ từ tay cô, gật đầu.
Nói đúng hơn, chỉ một đang đợi .
Anh đến trung tâm thương mại là vì chi nhánh của Lục thị ở Hải Thành một buổi họp báo mắt sản phẩm quan trọng, cần đến đó.