“Cố Quán Quán, mày cái đồ tiện nhân.”
Thấy bạn trai chăm chú Cố Quán Quán, Cố Uyển Nhi tức giận mắng.
“Đồ tiện nhân nhỏ mày gọi ai!” Mộ Mộ hỏi.
“Mày!”
“Ồ!” Mộ Mộ kéo dài giọng: “Thì mày tự gọi mày là tiện nhân nhỏ.”
“Cố Quán Quán.” Cố Uyển Nhi kiêng dè thế lực của chồng cưới Mộ Mộ, c.h.ử.i Cố Quán Quán: “Về nhà để bà nội và chú hai xử lý mày.”
“Đánh đến chảy máu, để Tam gia nhà xử lý cô.”
Cố Quán Quán đáp . Ai sợ ai!
Cố Uyển Nhi nghĩ đến cảnh Trần Nghiêm dẫn theo một nhóm vệ sĩ chặn ở cửa chính nhà họ Cố, mặt tái nhợt. Cô rút thẻ đến quầy: “Sơ mi trong cửa hàng các cô mua hết, bao gồm cả những cái trong tay họ.”
Cố Uyển Nhi chằm chằm hai chiếc sơ mi trong tay Cố Quán Quán, lớn tiếng .
Cô nhân viên ngại ngùng : “Xin , hai chiếc là họ chọn …”
“Giá gốc!”
“Tôi là tiểu thư nhà họ Cố, vị là Tạ thiếu,” Cố Uyển Nhi đe dọa: “Không bán, sẽ cho các cô cút ngay lập tức!”
Cố gia hạng ba, cô nhân viên để tâm.
Tạ Sanh nhà họ Tạ và ông chủ lớn Lục Tam gia của trung tâm thương mại là bạn . Cô nhân viên ngại ngùng Cố Quán Quán.
Cố Quán Quán tinh ý nhét quần áo tay Cố Uyển Nhi, kéo Mộ Mộ bỏ : “Các từ từ quẹt !”
Ra khỏi cửa hàng , Mộ Mộ bất mãn : “Cậu mất công chọn lâu như , mới chọn hai cái , tại cho bọn họ!”
Cố Uyển Nhi dựa thế lực nhà họ Tạ làm mưa làm gió, thật đáng ghét.
Mộ Mộ đang nghĩ cách giúp Cố Quán Quán trút giận, Cố Quán Quán lắc điện thoại trong tay với cô : “Muốn quẹt thẻ, cũng hệ thống tác dụng .”
Nói , Cố Quán Quán mở điện thoại, nhanh chóng hack hệ thống quẹt thẻ của cửa hàng, kéo Mộ Mộ trốn sang một bên xem kịch.
Cố Uyển Nhi trong cửa hàng ban đầu đắc ý. Khi chiếc thẻ cô đưa qua, cô nhân viên xin đủ dư. Cô sững sờ, đổi thẻ khác, vẫn y như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/co-vo-nho-ngot-ngao-co-quan-quan-luc-tieu/chuong-14-dam-danh-toi-de-tam-gia-nha-toi-xu-ly-co.html.]
Quẹt hết tất cả thẻ trong ví, cô nhân viên đủ dư. Sắc mặt Cố Uyển Nhi trắng bệch .
Vừa cô và Cố Quán Quán gây náo loạn, thu hút ít khách hàng . Hơn nữa cô còn mua hết sơ mi trong cửa hàng, các cô nhân viên đang nghỉ ở phòng trong cũng ngoài giúp đóng gói.
Kết quả, thẻ nào quẹt , tất cả đều là đủ dư. Ánh mắt xung quanh cô và Tạ Khiêm từ vui mừng chuyển thành khinh bỉ và lườm nguýt.
Là tiểu thư nhà họ Cố và vị hôn thê của Tạ thiếu, nào Cố Uyển Nhi ngoài mà chẳng tung hô. Cô ánh mắt khác lạ của cô nhân viên và các khách hàng khác, tức giận đến mức vết thương mặt càng đau hơn.
Uất ức và tức tối bước khỏi cửa hàng, Cố Uyển Nhi thấy Cố Quán Quán đang mỉm vẫy tay với cách đó xa, tức đến mức nghiến răng.
“Tiện nhân!”
Đầu tiên là để nhà họ Lục tát cô , hại cô mất mặt ở trung tâm thương mại. Hận cũ hận mới, Cố Uyển Nhi quyết định báo thù hết.
“Anh Khiêm.”
Cô ngấn lệ đầu Tạ Khiêm: “Quán Quán đối xử với em như !”
“Vì trèo cao nhà họ Lục, lén lút thế gả qua đó , còn…”
“Vết thương mặt em là do nó sai tát!”
“Quán Quán, xin Uyển Nhi .”
Cố Quán Quán lạnh lùng liếc Tạ Khiêm. Khi cô cùng Mộ Mộ, Tạ Khiêm vươn tay kéo cô .
Năm Cố gặp chuyện, Cố Quán Quán mới mười ba tuổi, gầy gò lọt mắt Tạ Khiêm.
Vài năm , và Cố Uyển Nhi yêu , hai nhanh chóng phát sinh quan hệ, càng thời gian Cố Quán Quán.
Không ngờ, chạm tay Cố Quán Quán, thấy bàn tay mềm mại như xương, mịn màng vô cùng.
“Buông !”
Cố Quán Quán cúi đầu bàn tay Tạ Khiêm nắm lấy. Trong lòng dâng lên một sự ghê tởm, lạnh lùng .
“Quán Quán, em thể đối xử với Uyển Nhi như ? Cô là chị họ em.” Tạ Khiêm nỡ buông tay. Cố Quán Quán nhẩm “một hai ba”, đang định động tay đ.á.n.h Tạ Khiêm, thì vô tình đầu, thấy một đàn ông bước đến.
Lục Kiêu đến tìm Cố Quán Quán, ngờ thấy cảnh . Anh sầm mặt bước đến.
“Uyển Uyển!”
Cố Quán Quán thấy , đôi mắt sáng rực lên. Cô chỉ Tạ Khiêm: “Chú, bắt nạt !”