Thẩm Thanh Từ bốn kẻ còn đang ngẩn qua Yên La đang mất hết kiên nhẫn, kìm mà bật .
Bấy giờ bốn con vật mới hồn, qua ngơ ngác : “Vậy… thể c.ắ.n ?”
“Tôi thể đ.â.m bằng lông của ?”
“Tôi mổ cái đầu của , mổ con mắt ch.ó của !”
“Tôi… xin , cũng thể hại khác nữa, như thế… như thế cũng ?”
“Tất nhiên là .” Người là Thẩm Thanh Từ, mỉm Hoàng Lan Lan : “Cô Hoàng, là thế , để công khai xin cô và những phụ nữ lừa, cô thấy thế nào? Như thế thì tất cả cũng bộ mặt thật của . Còn về mấy bạn của cô… chỉ cần đừng làm hại đến tính mạng của Hạ Khải Phong, đừng làm ảnh hưởng đến tu vi của thì nghĩ chắc là gì là .”
Làm sai thì trả giá, đây là nhân quả, cũng là Hạ Khải Phong nợ Hoàng Lan Lan và những phụ nữ khác.
Hoàng Lan Lan ngây , mãi lâu mới tin những lời bọn họ đang đùa.
“Tôi, đồng ý! Chỉ cần thể khiến trả giá! Tôi đồng ý xoá bỏ khế ước với !”
Kết quả hơn trong tưởng tượng của Hoàng Lan Lan nhiều. Tuy vẫn đau lòng, vẫn buồn nhưng hễ nghĩ đến việc ngay từ ban đầu Hạ Khải Phong lừa , những tổn thương và đau lòng đó đều biến thành căm hận, xua tan nhiều tình cảm dành cho của cô . Yêu quái phần lớn đều là yêu hận rõ ràng, dây dưa như con , tuy Hoàng Lan Lan vẫn luôn tìm một thích, ở bên trọn đời nhưng cũng sẽ ngốc nghếch đến mức rõ đối phương là một thằng tồi còn cố đ.â.m đầu .
Cô lau nước mắt, cam tâm tình nguyện hóa thành hình chuẩn theo hai đến bệnh viện xoá bỏ khế ước, chỉ là…
Phụt!
Cô cũng kìm nữa mà thả bom, : “...”
Hoàng Lan Lan: “...”
Hoàng Lan Lan ngơ ngác hồi lâu, đó đột nhiên đưa tay lên che gương mặt đỏ bừng của : “Xin… xin ! Tôi thật sự cố ý !”
Yên La lập tức Thẩm Thanh Từ đeo mặt nạ phòng độc cho: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/co-tin-ta-an-thit-nguoi-khong/chuong-35-3.html.]
Không dùng , dùng một cái…
Con phát minh thứ đồ thật sự vĩ đại!
“Cái gì? Xin mặt ? Chuyện là thể nào!”
Đối với yêu cầu mà Hoàng Lan Lan đưa , ngay từ đầu thái độ của Hạ Khải Phong là thẹn quá hóa giận, từ chối tiếp thu. Sau đó Hoàng Lan Lan cào một trận, cào cho miệng vết thương đau đến c.h.ế.t sống xong thì thấy mấy Yên La, Thẩm Thanh Từ và hai thầy trò Tông Tín đạo trưởng đều là thái độ khoanh tay , rốt cuộc cũng ý thức thể từ chối.
Sắc mặt xanh trắng đan xen mà cứng đờ, khuôn mặt trai ban đầu theo cảm xúc phập phồng kịch liệt trong lòng mà co rúm, thoạt thì dữ tợn.
Hạ Minh Hoa vẫn luôn chuyện, thấy thì thất vọng đến tột độ, thở dài thật sâu một : “Đã làm chuyện sai trái thì dũng cảm gánh vác hậu quả, chuyện cũng đồng ý.”
“Cha?!” Hạ Khải Phong vốn đang nghĩ chừng Hạ Minh Hoa sẽ giúp cầu tình gì đó, nghĩ tới thế mà ông cũng phía đối lập . Anh thể tin nổi mà ông : “Sao cha thể đối xử với con như thế ?”
“Vậy con thể đối xử với những cô gái như hả?!” Hạ Minh Hoa ngẩng đầu, giọng điệu nghiêm khắc: “Lừa lừa tâm còn xâm phạm quyền riêng tư của , các cô làm sai chuyện gì để con tổn thương họ như ?”
Gân xanh trán của Hạ Khải Phong nhảy lên, lời nào, mãi một lúc lâu mới gần như chịu nổi áp lực mà bạo phát : “, đúng là con lừa các cô ả , nhưng đó cũng là mấy cô ả xứng đáng! Những phụ nữ nông cạn còn ham hư vinh thì cũng xứng đáng thôi! Ai bảo mấy ả đầu óc chứ? Ai bảo mấy ả tự ái? Ai bảo mấy ả đều con nó đê tiện như !”
Hạ Minh Hoa hận ý trong ánh mắt của , vô cùng tức giận, trong đầu đột nhiên hiện lên cái gì đó: “Con... Con là bởi vì con...”
“Khỏi bàn đến ả tiện nhân !” Hạ Khải Phong kích động gầm nhẹ lên: “Nếu tại bà , cha làm mà c.h.ế.t !”
Cha của Hạ Khải Phong c.h.ế.t do t.a.i n.ạ.n xe cộ, nguyên nhân của t.a.i n.ạ.n xe cộ chính là của Hạ Khải Phong ngoại tình, khi cha ngoài ý phát hiện thì kích động quá mức, đụng xe vận tải lớn ở phía đối diện. Lúc Hạ Khải Phong mười tuổi cũng ở trong xe, bởi vì ở hàng ghế nên tránh thoát một kiếp, mà cha thì may mắn như , cả hai đều t.ử vong ngay tại hiện trường.
Hạ Minh Hoa chuyện ảnh hưởng lớn đối với Hạ Khải Phong, nhưng nghĩ tới sẽ lớn đến mức như . Ông há miệng, đột nhiên nên điều gì.
Những năm gần đây, hai vợ chồng bọn họ vẫn luôn xem Hạ Khải Phong trở thành con trai ruột thịt mà chăm sóc, Hạ Khải Phong ở mặt hai vợ chồng bọn họ vẫn luôn là dáng vẻ ngoan ngoãn ưu tú, nhưng ngờ thằng bé vẫn luôn nhớ kỹ chuyện năm đó, trong lòng cũng vẫn luôn cất giấu một con dã thú đáng sợ.
chuyện chẳng lẽ là do hai vợ chồng họ sai, là những cô gái vô tội đó sai ?
Không .