Cuối cùng, sự chứng kiến của bộ bệnh nhân và y tá trong hành lang, Từ Khánh Bân và lăn lộn bò .
Sau khi thứ trở nên yên tĩnh, bố kìm thở dài, cúi đầu lau nước mắt.
Trong lòng dâng lên một nỗi hổ thẹn. Ngày , bố đồng ý lấy Từ Khánh Bân.
Anh lớn lên trong gia đình đơn , cực kỳ dựa dẫm .
Mẹ nhắc nhở rằng gia đình như khó tránh khỏi nhiều mâu thuẫn.
lúc đó mù quáng vì tình yêu, những nhận những điều bất lợi đó, mà còn chồng dùng nước mắt cá sấu cảm động!
Lúc đó bà :
“Điều kiện nhà tuy bằng nhà khác, nhưng chỉ một đứa con trai , con dâu về nhà , thêm một đứa con gái, làm gì khác, nhưng làm việc nhà thì giỏi nhất. Con cứ yên tâm, việc cứ để lo, ở nhà đẻ con thế nào, về nhà con sẽ cưng chiều hơn thế nữa.“
Tôi tin, nhưng khi kết hôn thứ đều đổi.
Mẹ chồng ranh giới cá nhân, chăm sóc Từ Khánh Bân từng miếng ăn giấc ngủ.
Bà còn huấn luyện tiếp quản vị trí của bà .
Tôi vài ly hôn.
ngờ bất ngờ mang thai. Sau khi mang thai, chồng ngoắt 180 độ, chăm sóc chu đáo. Tôi nghĩ cuộc sống vốn là như thế, cọ xát dần sẽ .
Không ngờ sinh con gái xong, thứ trở nên tồi tệ hơn!
Nhìn bố lo lắng cho , trong lòng trào dâng sự căm hận!
Tôi lấy điện thoại , gọi cho một công ty môi giới:
“Tôi thuê một nam bảo mẫu, nhất là chuyên ngành điều dưỡng, học thể thao cũng .
Dưới 25 tuổi, hình cao ráo, ngoại hình . Tiền là vấn đề!“
Công ty môi giới thật khéo, họ đang một nam sinh viên đại học, đang tìm việc làm thêm trong kỳ nghỉ đông, chăm sóc bệnh nhân, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn đều là tháo vát!
Sau đó, gửi cho một bức ảnh của nam bảo mẫu. Tôi thấy, khá trai, trẻ trung, tươi sáng và hình . Tôi lập tức chốt, chọn !
Mẹ lo lắng :
“Con gái, thuê nam bảo mẫu bất tiện quá!“
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/chong-cung-co-the-doi/chuong-2.html.]
Tôi :
“Mẹ yên tâm, con thấy ngại, thì ngại sẽ là khác. Con sốt ruột, thì sốt ruột sẽ là khác! Từ Khánh Bân và dùng tháng ở cữ để nắm thóp con, nhỏ nhẹ họ , nhưng bức tường và quan tài đảm bảo sẽ dạy dỗ họ đến nơi đến chốn!“
Thuê xong nam bảo mẫu, cảm thấy sảng khoái, mở camera giám sát trong nhà lên.
Quả nhiên, thấy chồng đang thu dọn đồ đạc trong phòng, còn chồng thì bên cạnh lắng lời dạy bảo.
“Tao vốn hết lòng giúp chúng mày trông con, ngờ đẻ cái đồ con gái hàng lỗ vốn, hai bà dì của mày chẳng chê tao đến mức nào nữa. Tao còn hầu hạ nó ? Con dâu mới về nhà còn rửa chân cho tao lấy một chậu nước! Tao còn giặt giũ cho nó ?
Nếu sinh cháu trai thì cũng coi như là công thần của gia đình, tao chấp nhận!
Bây giờ thì cam tâm, đáng lẽ lúc mày lời tao, cho nó uống cái thứ t.h.u.ố.c sinh đa t.h.a.i gì đó, m.a.n.g t.h.a.i một sinh hai ba đứa, kiểu gì cũng một đứa là con trai!
Bây giờ thì ? Sinh một đứa hàng lỗ vốn mà còn sinh mổ, trong vòng ba năm thể đẻ tiếp! Khi nào thì tao mới cháu trai đây? Lòng tao nghẹn , ai sẽ thương lấy tao đây!“
Vừa , bà ném quần áo trong tay lên ghế sofa, ôm mặt hu hu giả tạo!
Cái tên c.h.ế.t tiệt Từ Khánh Bân lập tức chạy đến mặt Anh , ôm chặt vai bà :
“Mẹ, , con tủi , con đây cũng giúp xả giận . Tống Tư Vi làm chịu uất ức, con sẽ bỏ mặc cô !
Mẹ yên tâm, con nhất định để đợi lâu , đợi cô hết tháng ở cữ, con đảm bảo sẽ làm cô m.a.n.g t.h.a.i !“
“Nó chịu ? Con vợ của mày tính khí lắm, chẳng nghĩ gì cho nhà . Nhìn xem nó còn cào cấu !“
Từ Khánh Bân nghiến răng nghiến lợi :
“Cô chịu cũng chịu, cùng lắm thì giống như , chọc thủng bao cao su, ép cô đẻ!“
“Lỡ vẫn là con gái thì , thấy nó eo nhỏ m.ô.n.g lép giống loại sinh con trai.“
“Vậy con sẽ tìm khác sinh, tóm con thể để nhà tuyệt hậu.“
Mẹ chồng lau nước mắt.
“Mày còn đưa cả thẻ ngân hàng cho nó, nó dựa cái gì mà tiêu tiền của mày? Đến còn nỡ tiêu!“
“Ôi ơi, đó là thẻ tín dụng, lát nữa con sẽ bắt cô trả nợ. Lần con công tác kiếm ít tiền quả, đến lúc đó sẽ hiếu kính !“
Mẹ chồng Tôn Ngọc Phượng toe toét:
“Con trai cuối cùng cũng điều . Mày yên tâm, đừng thấy bố nó hung dữ, họ dám làm gì mày . Con gái nó sinh con cho mày , đồ qua tay ai mà thèm lấy nữa, mày bảo nó gọi mày bằng cha nó cũng chịu!“
Mặc dù chuẩn tâm lý, vẫn cảm thấy như dội gáo nước lạnh, lạnh đến thấu xương.