Bù đắp cho em nửa đời còn lại - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-22 15:14:23
Lượt xem: 339

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thẩm Bạch Tô!"

Tiếng của Thời Dã vang lên chói tai trong hành lang bệnh viện, các bệnh nhân qua đều dừng chân về phía .

Thời Dã màng đến những điều đó, lao thẳng tới mặt , giống như một chồng bắt quả tang vợ ngoại tình, ánh mắt đảo qua đảo giữa và Trần Ngôn.

"Thẩm Bạch Tô, cô làm thật đấy !"

Cơn kinh hãi xen lẫn tức giận của Thời Dã khiến nhất thời hiểu chuyện gì.

Đột nhiên thấy tấm biển "Khoa Kế hoạch hóa gia đình" bên cạnh, mới hiểu Thời Dã tưởng nhầm đến đây để phá thai.

Tôi chẳng buồn giải thích, nhất là cứ để tưởng bỏ đứa bé thật .

Như thì cho dù thực sự sinh nó , Thời Dã cũng sẽ mặt dày đến tìm con nhận .

" , nếu thì ?"

Tôi bình thản Thời Dã: "Chúng kết thúc , cuộc đời mắc mớ gì dùng một đứa trẻ để ràng buộc lẫn chứ?"

"Hơn nữa, sự bắt đầu của cuộc hôn nhân vốn là một trò đùa, ?"

Cơn giận của Thời Dã dần dịu , mặt hiện một chút hốt hoảng, giọng run rẩy:

"Ý cô là ? Cô thực sự cần nữa ?"

Câu của Thời Dã cứ như thể từng thực sự sở hữu .

Quen hai mươi năm, là hàng xóm, bạn nối khố, em, bạn tình của .

duy chỉ một thứ , đó là yêu.

"Mười lăm năm , Thời Dã, yêu suốt mười lăm năm, mệt , yêu nổi nữa."

"Coi như cầu xin , tha cho ."

"Được." Thời Dã gật đầu, "Thẩm Bạch Tô, cô giỏi lắm."

"Mẹ kiếp, cô chơi cho thành kẻ qua một đời chồng , giờ cô phủi m.ô.n.g là xong , còn qua sự đồng ý của dám bỏ con của , cô lấy gì mà đền cho ?"

"Luật Bảo vệ quyền lợi phụ nữ, đủ để đền ?"

Tôi đẩy phắt gã Thời Dã đang gây sự vô lý : "Đi thôi Trần Ngôn, mệt ."

Trần Ngôn liếc Thời Dã một cái, cố tình chọc tức : "Đi thôi Tô Tô, chúng về nhà."

Để lải nhải suốt ngày ở nhà, trốn về nông thôn dưỡng thai.

Bạn của Trần Ngôn mở một homestay ở đó, phong cảnh , bà chủ nhiệt tình.

Tôi cuối cùng cũng mấy ngày yên , nhưng Thời Dã quấy rầy sạch bách bạn bè chung của cả hai đứa, chẳng ai chịu cho đang ở .

Không tìm thấy , Thời Dã chạy đến quán bar uống rượu giải sầu, uống say khướt bắt đầu nhăng cuội với những xung quanh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/bu-dap-cho-em-nua-doi-con-lai/chuong-5.html.]

"Thẩm Bạch Tô cô đúng là đồ tra nữ, cô mới nới cũ, cô ngủ với hai năm trời, giờ thì trở mặt nhận quen!"

Bên cạnh vang lên một giọng nữ quen thuộc:

"Thời Dã, điều một chút . Tô Tô thích từ năm mười ba tuổi, tròn mười lăm năm đấy ? Cô dày vò thành cái dạng gì ?"

"Lúc hai lộn xộn bên Mỹ hai năm đó, khuyên Tô Tô , cái hạng đàn ông tồi tệ lương tâm như thì chia tay sớm ngày nào ngày nấy, cô cứ . Kết quả thì , làm bụng to chịu trách nhiệm, cái loại như , đáng đời cô độc đến già!"

Thời Dã lè nhè cãi :

"Ai bảo chịu trách nhiệm? Tôi là sẽ cùng cô sống cả đời, là cô cứ khăng khăng đòi ly hôn!"

“Đến cả cái danh phận còn chẳng nữa là, hu hu...”

“Chịu trách nhiệm? Đó mà là cái thái độ chịu trách nhiệm hả? Thế nào gọi là sống tạm cho qua ngày?”

“Chuyện nhà Tô Tô rõ hơn nhiều, cô thà cô độc cả đời chứ tuyệt đối bao giờ ở bên một đàn ông coi cô là vật ‘sống tạm’ !”

“Cậu danh phận chứ gì? Hai năm bên , bao giờ yêu cô ?”

“Lúc bắt đầu với cô , trong lòng vẫn còn chứa chấp phụ nữ khác, giờ định cho một lời giải thích mà cứ thế lấp l.i.ế.m cho qua chuyện ?”

Thời Dã mắng cho ngớ .

Nghĩ thì, hình như đúng là từng từ “yêu” với Thẩm Bạch Tô.

Thậm chí đến cả từ “thích” cũng từng qua.

tình cảm mà Thẩm Bạch Tô dành cho Thời Dã thì lúc nào cũng hiện rõ mồn một gương mặt cô.

Năm mười ba tuổi, Thời Dã đầu tiên tỏ tình, đối tượng chính là Thẩm Bạch Tô.

Thẩm Bạch Tô đầy trương dương và nhiệt huyết, cô kéo tay Thời Dã, chẳng chút ngại ngùng mà :

“Thời Dã, tớ chấm !”

Thời Dã chút ngượng ngùng, sự bướng bỉnh của tuổi thiếu niên khiến vô thức lảng tránh sang chuyện khác:

“Anh em với cái gì thế? Có rảnh thì ngoài canh chừng giúp , thầy giám thị đến thì báo ngay đấy.”

Anh trong quán game, nghĩ đến việc cô đang ở bên ngoài, tâm trí treo ngược cành cây làm thua liên tiếp cả một buổi chiều.

Anh xử lý cảm xúc như thế nào, nhưng nhanh đó, Thẩm Bạch Tô khoác vai như những em bình thường, chẳng chút khác biệt nào so với .

Chắc là mơ thôi, Thời Dã nghĩ vội vàng quên luôn chuyện đó.

Năm mười lăm tuổi, lớp mười, Thời Dã bắt đầu mê bóng rổ.

Bên cạnh sân tập một nữ sinh mặc váy trắng, tóc dài thướt tha, trông y hệt như “tiên nữ tỷ tỷ” trong phim truyền hình.

“Anh Dã, tiên nữ tỷ tỷ đang kìa!”

Đám em xung quanh hùa trêu chọc, lòng tự trọng của Thời Dã thỏa mãn cực độ.

Anh cảm thấy, nếu một cô bạn gái như thì cũng thật nở mày nở mặt.

Loading...