Bù đắp cho em nửa đời còn lại - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-22 15:14:22
Lượt xem: 359

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng lý do gì để nhiều với một chỉ là quan hệ xã giao.

Trần Ngôn mím môi, trông vẻ vui mừng.

"Đã gặp thế , là cùng ăn một bữa nhé?"

Trần Ngôn thích .

Từ năm lớp mười nhập học yêu ngay từ cái đầu tiên.

Tiếc là đó cứ vùi đầu học tập, thực sự ấn tượng về là trong bữa tiệc mừng nghiệp của Thời Dã.

"Cái đó, ..." Trần Ngôn chút căng thẳng, "Tôi ý gì khác , chỉ là đằng nào cô cũng đang độc , là..."

Lại một nữa "tạm bợ" với .

Tôi siết chặt ly nước, dự định hễ thốt hai chữ đó là sẽ hắt ngay ly coca đá mặt , bảo rằng bà đây khối theo đuổi, tạm bợ cũng tới lượt .

kết quả là Trần Ngôn chỉ một câu đầy chân thành:

"Hay là cô cứ thử quan sát xem, dù chỉ là cho một cơ hội làm bạn thôi cũng ."

Người khổng lồ cao mét tám mươi bảy nắm chặt nắm đấm, trông giống hệt mấy cô nàng loli tỏ tình trong anime Nhật Bản .

Cái kiểu miệng lưỡi độc địa thì ngủ qua , còn kiểu "chiến thần thuần ái" thì .

Hơn nữa, bao nhiêu năm nay từng yêu ai, vì cảm thấy ngoài thì ai cũng .

Vậy thì... thử xem?

Tôi đưa ly coca lên miệng nhấp một ngụm: "Cũng , dù ... cũng đang độc ."

Phía vang lên một tiếng lạnh, Thời Dã đến từ lúc nào, chắn giữa và Trần Ngôn:

"Trần Ngôn, yêu đương thì mở to mắt nhé. Cô điều kiện gì hỏi ? Đã hỏi về lịch sử hôn nhân ? Đã hỏi trong bụng con của đàn ông khác ?"

Đến phá đám đấy ?

"Thời Dã, ..."

Vừa định "mở loa" cực gắt thì Trần Ngôn ở đối diện cũng đồng thời lên tiếng:

"Thời Dã, quá đáng đấy."

"Tô Tô thành thật, cô ngay từ đầu với chuyện cô từng ly hôn, cũng kể cho chuyện cô đang mang thai."

"Tôi thấy đó là vấn đề gì cả. Người đàn ông khác mù mắt mới để cô , mới cơ hội, ?"

Người đàn ông "mù mắt" chớp chớp mắt, ngờ em của thể những lời như .

Hắn tức đến mức gật đầu lia lịa: "Tốt, , lắm, chơi kiểu đúng Trần Ngôn? Vợ bạn đụng , kiếp cướp vợ còn cần mặt mũi ?"

Trần Ngôn ngẩn một chút.

Tôi giả vờ uống nước theo chiến thuật, nhưng Trần Ngôn nhanh chóng phản ứng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/bu-dap-cho-em-nua-doi-con-lai/chuong-4.html.]

"Hóa chính là gã tra nam vứt bỏ vợ con đó !"

"Tô Tô từng kết hôn với thì ? Là chính ngu ngốc giữ . Không thì sớm muộn gì cũng sẽ khác nắm tay cô , gọi cô là vợ, cưng chiều cô lên tận trời để cô quên mất Thời Dã là ai!"

"Anh em ạ, ai bảo trân trọng?"

Thời Dã mắng đến mức câu nào, chỉ sang tấn công :

"Thẩm Bạch Tô, cô ý gì đây, chẳng là sẽ cưới cô ?"

" lúc ly hôn cũng , hạ thủ bất , đời ai cũng đừng đầu ."

Tôi đặt ly nước xuống, vắt chéo chân ngẩng cao đầu :

"Thời Dã, làm thì thể giống như con chó, nôn l.i.ế.m ."

Thời Dã tức đến mức thở hồng hộc, ngoảnh mặt chỗ khác, miệng vẫn cứng như vịt c.h.ế.t:

"Tôi quan tâm, dù chuyện của chúng là gia đình sắp xếp , cô gả cũng gả!"

Dường như sợ mắng tiếp, Thời Dã buông lời đe dọa xong là chuồn lẹ.

Trần Ngôn xong câu cuối cùng mới phản ứng , mở to mắt hỏi :

"Hôm qua Thời Dã đăng trong nhóm là sắp kết hôn, là..."

"Là đấy." Tôi lạnh, "Hắn thích gì thì , dù cũng đ.á.n.h c.h.ế.t ăn cỏ đầu."

"Thực sự kết hôn với thì cứ ôm ảnh của mà tổ chức hôn lễ ."

Trần Ngôn chủ động xin cùng tới bệnh viện khám thai.

Tôi , thật lòng, dính dáng gì thêm tới Thời Dã nữa.

nếu khám thai, thấy hình ảnh của nó trong bụng , sợ sẽ thực sự nỡ xuống tay bỏ nó .

"Vậy tại đến giờ cô vẫn làm phẫu thuật?"

Một câu hỏi của Trần Ngôn làm nghẹn lời.

Thấy im lặng, Trần Ngôn lộ vẻ mặt " ngay mà":

"Đã nghĩ kỹ thì cứ khám t.h.a.i đàng hoàng , nhỡ giữ thì ?"

Chưa đợi hết phân vân, Trần Ngôn đỗ xe ngay cổng bệnh viện: "Đã đến đây ."

Bốn chữ , chỉ cần là Trung Quốc thì chẳng ai cưỡng .

Em bé khỏe mạnh, bác sĩ thấy Trần Ngôn tất bật dìu thì nở một nụ đầy ẩn ý: "Mắt của cô đấy."

Trần Ngôn đầy vẻ kiêu ngạo: " thế ạ, hầu trung thành nhất của vợ mà!"

Ra khỏi cửa phòng khám, Trần Ngôn vội vàng giải thích với : "Vừa vì..."

Tôi xua tay: "Tôi hiểu mà."

Trần Ngôn sợ đơn sẽ bàn tán.

Loading...