Thông minh như Thẩm Thanh Thu, sự thoái thác qua lời của đàn ông.
Rõ ràng là cũng định chủ động .
Điều khiến trong lòng Thẩm Thanh Thu nảy sinh một tia buồn bực và khó chịu.
Cô cảm thấy xung quanh hình như đều chuyện, chỉ bản che giấu, cảm giác khiến cô bực bội.
Sau khi cúp điện thoại, cô ngửa giường, ngây trần nhà.
Lúc , cửa phòng đẩy mạnh .
Cô bật dậy, thấy Tần Chiêu bước , nhịn hỏi: “Sao đến?”
“Đưa em ngoài thư giãn nhé?” Tần Chiêu tiện tay kéo một chiếc ghế, dang rộng chân xuống.
Thẩm Thanh Thu , bây giờ cô đang khó chịu, quả thật cần một nơi để xả stress.
Cô chần chừ nửa giây, “Luật cũ nhé?”
“Được thôi.” Tần Chiêu .
Hai nối gót khỏi cửa, vặn gặp Tần lão gia bước từ phòng.
Tần lão gia trang phục của Thẩm Thanh Thu, khẽ nhíu mày dễ nhận thấy, liếc Tần Chiêu, “Con định đưa em gái con quậy phá nữa ?”
“Ông ngoại, tụi con ngoài hóng gió thôi.” Thẩm Thanh Thu cong khóe môi, nũng nịu khoác tay ông, dìu ông xuống lầu, “Tối nay con sẽ về căn hộ của út ở, nhưng cuối tuần con sẽ về ăn cơm với ông.”
Lời của cô khiến Tần lão gia cứng họng.
Tần lão gia khuôn mặt Thẩm Thanh Thu giống Tần Khanh, bất lực thở dài, “Phải chú ý an đấy.”
“Ông yên tâm.” Tần Chiêu , “Thanh Thanh với con, tuyệt đối sẽ chịu thiệt .”
Tần lão gia đồng tình hừ lạnh một tiếng, “Con cũng mặt mũi mà , chính vì theo con nên mới giống con trai như .”
“Aiya, thôi, thôi.” Tần Chiêu Tần lão gia cằn nhằn thì đau đầu, vội vàng kéo cổ tay Thẩm Thanh Thu cửa.
Tần lão gia bóng lưng Thẩm Thanh Thu rời nhà, mặt tự chủ phủ lên một tầng nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/bi-bo-roi-vao-ngay-cuoi-toi-duoc-tong-tai-hang-ty-chieu-chuong-tham-thanh-thu-pho-dinh-tham/chuong-172-qua-nhieu-loi-thua-thai.html.]
“Lão gia lo lắng chuyện hôn sự của đại tiểu thư ?” Quản gia .
Tần lão gia , đầu ông , khẽ thở dài, “Chuyện ông thấy thế nào?”
Quản gia ngước mắt lão gia một cái, đáy mắt lướt qua một nụ thâm sâu khó lường, “Theo ý kiến vụng về của , con cháu tự phúc phận của con cháu, lão gia hà tất lo lắng vì chuyện ?”
Tần lão gia mím môi , chỉ đầu về phía chân trời xa xăm, những chú chim đang bay lượn bầu trời, trong mắt hiện lên một tia cô đơn khó nhận .
Đạo lý lớn ông há hiểu, chỉ là ông vẫn nỡ thôi.
—
Năm giờ chiều, Tần Chiêu lái xe đưa Thẩm Thanh Thu đến Câu lạc bộ siêu xe SS.
Sau khi hai đồ, nhân viên câu lạc bộ lái đến hai chiếc xe.
Thẩm Thanh Thu chỉnh quần áo, thẳng đến chiếc Lykan màu tím đậm.
Tần Chiêu tự nhiên mở cửa xe, chui chiếc Saleen S7 màu đen.
Anh hạ cửa kính xe, một tay chống lên cửa, đưa ánh mắt khiêu khích về phía Thẩm Thanh Thu, “Thanh Thanh, lát nữa thua đừng nhè nhé.”
“Quá nhiều lời thừa thãi!” Thẩm Thanh Thu thu hồi ánh mắt.
Cô tập trung phía đếm ngược kết thúc, liền đạp thẳng chân ga.
Chiếc xe tức khắc lao như mũi tên rời cung.
Dù cũng nhiều năm chạm xe, Tần Chiêu đoán Thẩm Thanh Thu chắc chắn sẽ quên tay lái.
Không ngờ trạng thái của cô gái đến bất ngờ.
Hai cú cua liên tiếp gọn gàng dứt khoát, và tận dụng kỹ thuật để tăng tốc hảo.
Tần Chiêu thấy sắp Thẩm Thanh Thu bỏ một khúc cua, lập tức đổi vẻ mặt cợt .
Hai bám sát , giữ chặt cách.
Cảnh tượng , ngay lập tức gây sự tò mò cho những khác trong câu lạc bộ.