Sáng hôm diễn cuộc thi, Ôn Dĩ Đồng đến viện nghiên cứu từ sớm.
Cô kiểm tra bộ tài liệu, bản trình bày và các bản lưu cuối cùng, đảm bảo thứ bất kỳ sơ suất nào.
khi cô mở thư mục chứa bản trình bày cuối cùng, màn hình máy tính bật một thông báo lạnh lẽo:
❌ “Tệp hỏng, thể mở.”
Tim cô chợt siết chặt.
Ôn Dĩ Đồng lập tức thử đủ cách để khôi phục, từ công cụ sửa cho đến ổ cứng dự phòng.
điều khiến cô lạnh là: ngay cả bản lưu đồng bộ đám mây cũng thể mở .
Tất cả dữ liệu quan trọng, video quá trình thực nghiệm, file phân tích đều biến thành những dòng mã loạn — thậm chí phần còn xóa sạch.
⏰ Mà lúc , chỉ còn đầy ba tiếng nữa là cuộc thi chính thức bắt đầu!
Cô c.h.ế.t lặng màn hình đen trống rỗng.
Là một từng trải, cô bao giờ hoảng loạn như lúc — bởi cô hiểu rõ hậu quả nếu dữ liệu.
Lúc Hạ Thiển và đến nơi, thấy Ôn Dĩ Đồng đờ , ai cũng ngơ ngác.
“Chị Dĩ Đồng, thế? Chẳng lẽ dậy sớm quá tỉnh ngủ hả? Hôm nay là ngày trọng đại đó, chúng còn đánh bại Ngô Cẩm nữa mà!” — Hạ Thiển hào hứng .
lời đó chẳng kéo Ôn Dĩ Đồng về thực tại.
Lâm Hạo Vũ lập tức phát hiện điều bất thường:
“Dĩ Đồng… xảy chuyện gì đúng ?”
Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, giọng khàn khàn:
“Toàn bộ dữ liệu thí nghiệm của chúng … xóa mất .”
“—— Cái gì?!”
Mấy còn như sét đánh ngang tai.
Mặt ai nấy trắng bệch. Đây là kết quả của mấy tháng trời đổ m.á.u đổ mồ hôi của cả nhóm!
“Không thể nào! Hôm qua khi tan làm em còn kiểm tra , thứ vẫn nguyên vẹn!”
“Tập tin ai cũng truy cập , chỉ mấy chúng mật khẩu thôi mà!”
“Chẳng lẽ tin tặc tấn công? Hay là…”
Hạ Thiển đến đây thì bỗng ngậm chặt miệng — cô vô thức điều ai cũng đang nghĩ nhưng dám tiếp.
Không khí trong phòng thí nghiệm đột nhiên nặng nề như sắp nghẹt thở.
Ôn Dĩ Đồng cố cưỡng ép bản bình tĩnh, dù gương mặt tái nhợt.
Trong đầu cô chạy nhanh như tia chớp — đây tuyệt đối sự cố kỹ thuật, mà là cố ý phá hoại.
lúc cô làm để khôi phục, thì điện thoại rung lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-614-du-lieu-bi-xoa-roi.html.]
Trên màn hình là cái tên quen thuộc — Hách Vũ Thành.
Hôm nay, vốn định trực tiếp đến hội trường để xem cô thi.
“Đồng Đồng, chuẩn xong ? Khoảng hai mươi phút nữa sẽ đến viện nghiên cứu đón em.”
Giọng mang theo sự tự tin, cũng là niềm tin cô.
Ôn Dĩ Đồng hít sâu, cố giữ giọng bình :
“Hách Vũ Thành… xảy chuyện . Toàn bộ dữ liệu dự thi của em… dường như phá hỏng hết.”
Bên điện thoại im bặt.
Ngay đó, giọng trở nên lạnh mấy độ:
“Đừng hoảng. Anh lập tức đến. Chờ .”
Chưa đầy 15 phút , xe của Hách Vũ Thành phanh gấp cổng viện nghiên cứu.
Anh bước nhanh phòng thí nghiệm, gương mặt nghiêm lạnh.
Sau khi Ôn Dĩ Đồng kể bộ sự việc, tự tay kiểm tra máy tính và ổ cứng — ánh mắt càng lúc càng tối sầm.
Chỉ cần ánh mắt đó, Ôn Dĩ Đồng hiểu — dữ liệu của cô gần như chắc chắn 90% thể cứu .
Giọng trầm thấp, kiên quyết:
“Lập tức báo cảnh sát. Niêm phong phòng thí nghiệm. Anh sẽ yêu cầu bộ viện nghiên cứu — một ai rời khỏi nơi .”
Nói xong, xoay bước nhanh ngoài tìm Giang Minh, yêu cầu đóng bộ lối của viện nghiên cứu.
Sau đó, Hách Vũ Thành lấy điện thoại , trực tiếp gọi cho Chủ tịch ban tổ chức cuộc thi.
“Chủ tịch Trương, là Hách Vũ Thành.
Tôi xin , nhưng dữ liệu của nhóm nghiên cứu do cô Ôn Dĩ Đồng phụ trách phá hoại ác ý.
Với tư cách cổ đông lớn nhất của viện nghiên cứu, chính thức yêu cầu tạm hoãn cuộc thi, cho chúng thời gian điều tra.”
Đầu dây bên ba chữ “phá hoại dữ liệu”, lập tức hiểu ngay mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Với một cuộc thi quốc tế, việc mất dữ liệu ngay giờ thi — gần như chắc chắn là hành vi phá hoại chủ đích.
Hơn nữa, phận của Hách Vũ Thành bình thường.
Yêu cầu từ , ban tổ chức tất nhiên dám từ chối.
Nhờ , Hách Vũ Thành giành thời gian quý giá để điều tra và giúp Ôn Dĩ Đồng giữ tư cách thi đấu.
Khi cúp máy, sang cô gái bên cạnh đang run lên vì căng thẳng.
Ánh mắt dịu , giọng cũng nhẹ nhàng hơn:
“Đừng sợ. Có ở đây.
Dữ liệu thể khôi phục là một chuyện…
Kẻ phá hoại chúng — nhất định tìm .”