Bạn trai phản bội! Cô Ôn trở thành độc thân (Ôn Dĩ Đồng - Hách Vũ Thành) - Chương 494: Vẫn là làm bạn thì hơn

Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:44:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô Doãn,” — giọng Lăng Thành Huân nhẹ mà rõ ràng, “chuyện từng với cô … cô suy nghĩ đến ?”

— Lần ?

Ôn Dĩ Đồng chỉ mất một giây để nhớ .

Lần thử hẹn hò với cô.

Không , ngay khoảnh khắc nghiêm túc nghĩ cách trả lời, trong đầu cô bỗng hiện lên gương mặt Hách Vũ Thành — cả tiếng gọi thất thanh lúc cô suýt xe tông chiều nay.

Ngay cả bản cô cũng hiểu tại — giữa thời điểm , hình ảnh hề phòng mà xông suy nghĩ của cô.

Cô khẽ hít một , cố gắng ép gương mặt biến mất khỏi trí óc .

Ánh mắt cụp xuống, giọng chậm rãi nhưng chắc nịch:

“Xin Lăng Tiên sinh, suy nghĩ nghiêm túc… nhưng vẫn cảm thấy — làm bạn thì hơn.”

Lăng Thành Huân dường như bất ngờ với đáp án .

Anh chỉ bình thản cô, hỏi một câu khiến cô thoáng giật :

“Khi từ chối , trong đầu cô… hiện lên gương mặt của Vũ Thành ?”

Trái tim Ôn Dĩ Đồng khựng , bàn tay đặt bàn cũng vô thức siết chặt.

Cảm giác đó giống như thầy giáo chỉ đích danh trả lời câu hỏi mà cô đáp án — cả căng lên, tim treo lơ lửng.

Thực hỏi để chất vấn cô.

Anh chỉ lý do thật sự khiến cô từ chối .

khi thấy cô im lặng, câu trả lời.

Anh mỉm , gượng gạo, giọng nhẹ vài phần:

“Đừng căng thẳng, giám khảo . Cô cần trả lời cũng .”

Tiếng của hóa giải phần nào sự ngột ngạt. Ôn Dĩ Đồng cố kéo môi lên, nặn một nụ nhã nhặn — nhưng cô , nụ gượng gạo đến mức nào.

Lăng Thành Huân khẽ:

“Tôi hiểu, theo đuổi một phụ nữ dễ dàng như thế. Không cả. Hôm nay cô từ chối, cũng chuẩn tâm lý .”

“Chúng thể bắt đầu từ bạn bè. Chỉ cần cô bài xích sẽ kiên nhẫn chờ.”

Ôn Dĩ Đồng ngẩn .

Cô vốn nghĩ sẽ dứt khoát rút lui, vì là kiểu bận rộn — thời gian dây dưa với những mối quan hệ chắc chắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-494-van-la-lam-ban-thi-hon.html.]

ngờ… hề ý định bỏ cuộc.

Thậm chí còn chút… càng từ chối, càng kiên định hơn.

Anh định cạnh tranh với Hách Vũ Thành ?

Đến lúc , cô mới nhận đoán nước của .

“Tôi đưa cô về nhé?” — đề nghị, giọng nhẹ nhưng kiên định.

Sau sự việc ban chiều, nhắc đến bữa tối nữa. Anh nếu ép, chỉ khiến cô đẩy xa hơn.

“Cảm ơn , tự lái xe đến, cần .” — cô đáp.

Quán cà phê cách viện nghiên cứu xa, bộ vài phút là tới bãi đỗ xe tầng hầm.

Nếu là đây, lẽ sẽ gật đầu và dừng ở đó. ánh mắt khẽ lướt qua băng gạc quấn nơi cổ tay cô, bàn tay khớp xương rõ ràng chỉ nhẹ chỉ:

“Cánh tay và cổ tay cô đang thương. Cô chắc là thể lái xe ?”

Cô thoáng sững — đúng là cô quên mất chuyện .

Gương mặt thoáng chút lúng túng.

“Tôi lái xe cô về, mai cô vẫn xe để làm, đỡ lo.” — giọng trầm thấp nhưng cho phép từ chối.

“Thế còn ?” — cô ngạc nhiên.

“Tôi gọi tài xế tới đón là .”

Phải tài xế riêng. Cô suýt nữa quên mất điều đó.

Tay lái của Lăng Thành Huân định. Anh đưa xe cô tầng hầm khu chung cư một cách nhẹ nhàng như .

Vừa dừng xe, theo thói quen, Ôn Dĩ Đồng liếc sang chỗ đỗ xe bên cạnh.

— Trống trơn. Không chiếc Rolls-Royce đen quen thuộc của Hách Vũ Thành.

khựng . Bây giờ quá giờ làm lâu, mà… vẫn về?

Ý nghĩ đó đến tự nhiên, khiến cô bừng tỉnh — từ bao giờ cô bắt đầu quan tâm đến việc về nhà ?

Lăng Thành Huân tắt máy, cùng cô bước xuống xe. Anh cô, giọng trầm mà ôn hòa:

“Tôi gọi tài xế đến đón ngay. Nếu cô ngại… thể lên nhà một lát ?”

Đây là đầu đến khu nhà của cô.

Tới tận lầu, hỏi một câu như cũng chẳng gì quá đáng.

Ôn Dĩ Đồng đang định gật đầu, thì chuông điện thoại của cô bất ngờ vang lên — reng reng phá vỡ bầu khí.

Loading...