Khi câu đó, Ôn Dĩ Đồng chút bất lực.
“Cô thích Hách Vũ Thành, mà tiếp xúc với nhiều, nên cô mới thấy chướng mắt thôi.”
Câu quá nhiều ẩn ý, Giang Minh cũng nên hỏi sâu thêm nữa.
Quay chuyện chính, Ôn Dĩ Đồng lên tiếng:
“Vậy việc cô cách nào xử lý ?”
Trong lòng Ôn Dĩ Đồng cũng chắc chắn.
Cô sẽ bắt đầu điều tra từ con dấu và tính xác thực của tài liệu , nhưng việc thể tìm bằng chứng xác thực để chứng minh Ngô Cẩm vu khống … thì thật sự khó .
“Tôi sẽ tìm cách xử lý. Xin trưởng phòng, những chuyện như thế vốn nên mang viện nghiên cứu làm ầm ĩ. Trước đó còn cam đoan với là sẽ để ảnh hưởng đến thí nghiệm của viện.”
Cô ghét nhất là việc Ngô Cẩm lợi dụng thời gian làm việc trong viện để giải quyết ân oán cá nhân.
Giang Minh xua tay:
“Tôi hiểu tính cách của cô. Chuyện vốn do cô khơi mào, là cô cố tình gây sự, cô chỉ thể động mà tiếp nhận. Tôi sẽ trách cô vì chuyện . Sau khi dự án kết thúc, sẽ xin điều cô về nước ngoài, để cô ở đây gây ảnh hưởng đến cô nữa.”
Ôn Dĩ Đồng mím môi khẽ:
“Cô dùng thủ đoạn giả mạo để hãm hại , sẽ để yên .”
Cô ôm tập tài liệu rời khỏi văn phòng Giang Minh, đường trở về phòng thí nghiệm nhận ít ánh mắt khó chịu từ đồng nghiệp.
Dù rõ họ gì, nhưng cô cũng đoán — chắc chắn là đang bàn tán về chuyện “đạo văn”.
“Trong sạch thì sẽ tự chứng minh,” Ôn Dĩ Đồng định phí lời tranh cãi lúc .
Khi cô trở phòng thí nghiệm, Hạ Thiển và Lâm Hạo Vũ cùng vài khác đều cô với vẻ lo lắng.
“Chị Đồng, ?”
Cô đặt tập tài liệu xuống bàn, khẽ :
“Ngô Cẩm vu khống đạo văn. Đây là bằng chứng mà cô đưa — đầy đủ, thậm chí còn cả con dấu từ nước ngoài. Cho nên bây giờ, chuyện đạo văn gần như đóng đinh thành sự thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-451-chung-minh-ban-than.html.]
Nghe , Hạ Thiển lập tức bật dậy khỏi ghế:
“Không thể nào! Chắc chắn tài liệu vấn đề!”
Lâm Hạo Vũ cũng vội vàng gật đầu:
“Tôi cũng nghĩ . Chuyện nhất định uẩn khúc. Chúng cứ thử tìm xem trong tài liệu sơ hở nào . Nếu thật sự tìm thì mới nhờ khác giúp.”
Cái “ khác” mà — Ôn Dĩ Đồng là , chính là Hách Vũ Thành.
cô nhờ .
Trước đây, nhiều chuyện của cô đều Hách Vũ Thành âm thầm giúp đỡ.
Cô thậm chí quen với cảm giác đó.
bây giờ, cô cai nghiện cảm giác .
Cả buổi sáng, Ôn Dĩ Đồng cùng Hạ Thiển và Lâm Hạo Vũ rà soát từng trang tài liệu mà Ngô Cẩm đưa.
Kết quả cho thấy, tài liệu đó quả thật xuất hiện từ 5 năm .
Khi dòng thông tin hiện rõ trang web, cô thấy đau đầu dữ dội.
Cô thậm chí bắt đầu hoài nghi chính — lúc làm đề tài, cô tra cứu kỹ càng, thật sự bỏ sót tài liệu độ tương đồng lên tới 80% ?
Cô thể phạm một sơ đẳng như ?
nếu của cô, tài liệu 5 năm rốt cuộc là thế nào?
Ôn Dĩ Đồng hiểu rằng một cô thể giải quyết việc .
Bất đắc dĩ, cô xin nghỉ phép với Giang Minh, tranh thủ buổi chiều hẹn gặp Giản Tát và Thẩm Mộng Du.
Ba trong quán cà phê.
“Đồng Đồng, hôm nay gọi tụi , chắc chỉ để mời cà phê chứ?”
Ôn Dĩ Đồng lấy tập tài liệu từ trong túi , đặt lên bàn:
“Các xem thử cái .”