Ôn Dĩ Đồng vốn định từ chối, nhưng bây giờ Ngô Cẩm là trưởng nhóm dự án của họ.
Vì thí nghiệm và dự án, cô đành theo cô lên sân thượng.
Ngô Cẩm đưa cà phê cho cô, nhưng Ôn Dĩ Đồng lắc đầu:
“Không cần, thích uống cà phê quá ngọt.”
Ngô Cẩm liền nhăn mặt, “Sao, cô cũng thích uống cà phê đen ?”
Ôn Dĩ Đồng trả lời câu hỏi đó, mà hỏi thẳng:
“Cô gì với ?”
Cô thời gian lãng phí với Ngô Cẩm, còn ăn trưa và tiếp tục thí nghiệm buổi chiều.
Nhìn cô với thái độ cao ngạo như , Ngô Cẩm cảm thấy cực kỳ ghét:
“Ôn Dĩ Đồng, cô nghĩ giỏi lắm ?
Cô nghĩ cô thực sự xứng đáng với Hách Vũ Thành ?
Anh là thừa kế Hách gia, ngoài viện nghiên cứu còn quản lý bộ tập đoàn Hách Thị, tên trong bảng xếp hạng các tỷ phú. Còn cô thì ?”
Ôn Dĩ Đồng nhận thái độ từ cô, mặt lạnh :
“Anh giàu cỡ nào liên quan gì tới ? Tôi chỉ làm việc của thôi.”
Ngô Cẩm tự hào:
“Tôi chỉ nhắc nhở cô, đừng mơ tưởng tới thứ xứng đáng. Tôi nền tảng và quyền lực ở nước ngoài, thể giúp Hách Thị mở rộng thị trường quốc tế. Trong nghiên cứu cũng chút thành tựu. Cô thấy phù hợp với hơn ?”
Ôn Dĩ Đồng mím môi, tranh luận xem ai phù hợp với Hách Vũ Thành hơn.
“Nghe , cô đang nhầm . Tôi từng ở bên Hách Vũ Thành, từ đầu đến cuối. Cô luôn coi là đối thủ tưởng tượng.”
Cô luôn tập trung công việc, chứ quan tâm chuyện tình cảm.
Ngô Cẩm nhấn mạnh:
“Ôn Dĩ Đồng, đừng giả vờ nữa! Ở đây chỉ hai chúng , cô giả vờ cho ai xem? Không ở bên , hôn ? Không , để đến nhà ăn cơm? Sao ?”
Ôn Dĩ Đồng định giải thích, nhưng mở miệng, thấy chẳng cần thiết.
Ngô Cẩm là ai mà cô giải thích?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-447-cac-nguoi-von-thuoc-hai-the-gioi-khac-nhau.html.]
Nghĩ thông suốt, cô quyết định tiếp tục cãi nữa, thản nhiên:
“Ngô Cẩm, nếu cô thích Hách Vũ Thành, thì cứ theo đuổi thoải mái. Tôi sẽ ngăn cản cô. đừng tiếp tục quấy rối , càng đừng vì chuyện mà cố tình hãm hại mưu mô với . Nếu , sẽ bỏ qua.”
Nói xong, cô rảo bước xuống sân thượng.
Ngô Cẩm , hét lên:
“Ôn Dĩ Đồng, cô hãy nhận thực tế ! Cô và vốn thuộc cùng một thế giới!”
Ôn Dĩ Đồng để tâm câu đó, thẳng tới căn tin.
Cô tưởng hôm nay đến muộn sẽ hết món ăn, nhưng khi tới nơi thì thấy Mộ Vãn Thanh – biến mất một thời gian dài – đang ăn, mặt còn một suất cơm động tới.
Mộ Vãn Thanh thấy cô, :
“Ôn Dĩ Đồng, ăn ? Tôi một suất mới đây, cô lấy .”
Ôn Dĩ Đồng bất ngờ vì Mộ Vãn Thanh đột ngột xuất hiện.
cô ngại ngùng, cầm đũa xuống, thoải mái ăn.
Cô Mộ Vãn Thanh, hỏi nhẹ:
“Dạo cô ở viện nghiên cứu, ?”
Mộ Vãn Thanh chống cằm, đáp:
“À, nước ngoài học tập một thời gian. Hách Vũ Thành với cô ?”
Ôn Dĩ Đồng nhướng mày:
“Anh nên với ?”
Cũng đúng, hẳn là chuyện .
Lần Mộ Vãn Thanh trở về là để làm thủ tục thôi việc tại đây, ngóng những tin đồn trong viện nghiên cứu, nên cố tình chờ Ôn Dĩ Đồng, hỏi rõ chuyện thực hư.
Đôi mắt long lanh của cô chăm chú Ôn Dĩ Đồng ăn cơm.
Ôn Dĩ Đồng ăn vài miếng, thở dài:
“Cô hỏi gì thì hỏi , đừng chằm chằm nữa.”
Mộ Vãn Thanh lập tức hứng thú:
“Nghe viện nghiên cứu đón một đối thủ mạnh từ nước ngoài? Tên Ngô Cẩm, ? Cô thích Hách Vũ Thành đúng ?”