Ôn Dĩ Đồng , sắc mặt do dự.
Cuối cùng khi thấy Tô Kinh Thần chuẩn rời , cô mới mở miệng:
“Được, sẽ truyền mã công nghệ của lên.”
Ánh mắt vốn u ám của Tô Kinh Thần lập tức sáng lên, vui mừng cô, nở nụ :
“Dĩ Đồng, cảm ơn em tin tưởng !”
Ôn Dĩ Đồng đáp bằng một nụ :
“Chúng là bạn mà.”
Giúp bạn bè là chuyện đương nhiên. Hơn nữa, việc với cô cũng quá khó.
Công nghệ của cô lưu trong chiếc USB mang theo , nhập mật khẩu mới mở .
Cô truyền nó máy tính của Tô Thị, nghiêm túc kiểm tra một lượt, nhưng vẫn phát hiện vấn đề gì.
Cô sang Tô Kinh Thần, rút USB :
“Anh Tô, thật xin , việc lẽ giúp .”
Ánh mắt cô tràn đầy bất lực, gương mặt chùng xuống.
lúc , Tô Kinh Thần vỗ tay một cái, lập tức hai gã to cao xuất hiện trong văn phòng.
Trước khi cô kịp phản ứng, hai đàn ông giữ chặt cánh tay cô, ép cô lên bàn.
Tô Kinh Thần mặt, nụ vẫn nở môi, cô từ xuống:
“Dĩ Đồng , em chỉ giúp chút việc, em giúp một việc lớn!”
Chỉ cần lấy công nghệ , dự án liên quan đến nó giờ sẽ trong tay .
Ôn Dĩ Đồng mắt tràn đầy hoang mang, sửng sốt:
“Ý là gì? Thả , làm thế với ?”
Tô Kinh Thần thấy đạt mục đích, màn hình máy tính về phía cô. Trên đó, các đoạn mã code nhấp nháy liên tục.
“Tôi nắm hết tất cả dữ liệu công nghệ của em, Dĩ Đồng. Giờ công nghệ là của .”
Ôn Dĩ Đồng sững sờ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-353-van-gap-chuyen.html.]
“Anh từ đầu đến cuối đều sắp xếp, mục đích là lấy công nghệ lõi của ?”
Tô Kinh Thần gật đầu:
“Đương nhiên, là thương nhân. Tôi giúp em nhiều, lấy chút lợi ích cũng quá đáng chứ.”
Cô nghiến răng, ánh mắt đầy giận dữ:
“Tô Kinh Thần, đúng là gì, tin nhiều như thế cơ mà!”
Anh thản nhiên nhún vai:
“Chỉ trách cô quá dễ tin thôi. À , cô Hách Vũ Thành ? Anh bảo cô tránh xa , nhưng cô , hẳn là diễn xuất của quá .”
Nói xong, sang hai vệ sĩ:
“Đưa cô đến nơi chỉ định, phép mới thả .”
“Vâng, Tô tổng!”
Hai nắm chặt cánh tay cô, kéo cô lên, chuẩn xuống thang máy.
Ôn Dĩ Đồng cố gắng phản kháng, nhưng thể chống hai gã đàn ông.
Họ kéo cô đến bãi đỗ xe, định nhét cô cốp xe.
Trong lúc cô bất lực, một chiếc Mercedes đen lao cổng bãi đỗ, do dự đ.â.m thẳng xe họ.
Hai vệ sĩ sững sờ.
Chưa kịp phản ứng, chiếc xe dừng , Hách Vũ Thành bước , hai cú đ.ấ.m hướng thẳng mặt họ.
Nhân lúc , nắm tay Ôn Dĩ Đồng, chạy về phía xe của .
Hai vệ sĩ nhận , lập tức đuổi theo.
Cửa xe Hách Vũ Thành vốn đóng, Ôn Dĩ Đồng chỉ cần cúi là thể chui .
Anh do dự, lên xe và ngay lập tức khoá cửa, ngăn hai vệ sĩ bên ngoài.
Vừa đạp ga đánh lái, xe lao khỏi bãi đỗ.
Ngồi ở ghế , Ôn Dĩ Đồng vẫn kịp tỉnh khỏi cảm giác hoảng sợ. Hách Vũ Thành mím chặt môi, lời nào.
Khi xe chạy đường rộng, cô mới như lấy linh hồn về cơ thể, ngẩng đầu Hách Vũ Thành phía :
“Anh xuất hiện ở đây đột ngột ?”