Bạn trai phản bội! Cô Ôn trở thành độc thân (Ôn Dĩ Đồng - Hách Vũ Thành) - Chương 322: “Đi đóng phim truyền hình”

Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:01:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hách Vũ Thành cho Ôn Dĩ Đồng cơ hội lên tiếng nữa. Anh khẽ nâng đầu gối, chèn giữa hai chân cô, mạnh mẽ rút ngắn cách giữa hai .

Ôn Dĩ Đồng hít mạnh một ngụm khí lạnh, trong lúc hoảng loạn lùi về — đầu gối của cô vô tình chạm vị trí cứng rắn của .

Trong nháy mắt, cô hiểu ngay ý chứng minh điều gì.

Thấy cô hiểu, Hách Vũ Thành lùi một chút, tiếp tục giữ tư thế dễ khiến đỏ mặt đó nữa.

“Hiểu chứ?” Anh khẽ nghiêng đầu, giọng trầm thấp, “Nếu em vẫn hiểu, thể dùng cách khác để em hiểu rõ hơn.”

Ôn Dĩ Đồng luống cuống, vội gật đầu như gà mổ thóc:

“Hiểu ! Tôi hiểu !”

Thấy trong mắt cô thoáng hiện lên sự hoảng hốt, Hách Vũ Thành mới buông cổ tay cô , xoay , sải bước rời khỏi văn phòng.

Còn Ôn Dĩ Đồng vẫn tại chỗ, tim đập thình thịch loạn nhịp.

Nếu cô đoán nhầm thì ý của Hách Vũ Thành rõ ràng — hề “cong”.

Vậy rốt cuộc là “thẳng”, là… “0.5”? 🤯

Vừa nghĩ từ “0.5”, chính Ôn Dĩ Đồng cũng thấy dọa sợ bởi trí tưởng tượng của bản .

Cô lắc đầu thật mạnh — thích đàn ông phụ nữ liên quan gì đến chứ?

Sau đó, cô tự xuống căn tin viện nghiên cứu để ăn trưa.

Bữa ăn trong căn tin vẫn như thường lệ, ngon cũng chẳng tệ.

Hạ Thiển cạnh cô, gắp cho cô một cái cánh gà, thì thầm như tin lớn:

“Chị Đồng, chị , Tần Sương sắp rời khỏi viện nghiên cứu đấy.”

Ôn Dĩ Đồng lâu nhắc đến cái tên Tần Sương. Lúc nhắc tới, cô cũng ngạc nhiên:

“Cô định ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-322-di-dong-phim-truyen-hinh.html.]

khi kỷ luật, Tần Sương phân xuống tầng thấp nhất của viện nghiên cứu — trắng là chỉ còn làm mấy công việc tay chân, đến kiếp nào mới leo lên .

Rời khi còn là chuyện cho cô .

Hạ Thiển thần bí ghé sát tai cô:

“Nghe làm minh tinh đấy. Có một nhà sản xuất phim để ý tới cô , hợp với vai nữ chính kiểu lạnh nhạt, thanh lãnh.”

“Thực theo lời đồn thì, dự tiệc gặp một ấm. Bộ phim đó là do ấm đầu tư, trắng là bỏ tiền để lấy lòng thôi.”

Trong lời của Hạ Thiển chẳng chút ghen tị nào, chỉ đơn thuần là ưa Tần Sương.

“Em thật, cô mà đóng nữ chính thì đúng là bi kịch cho bộ phim đó. Cùng lắm chỉ hợp đóng loại vai nữ phụ độc ác, chua ngoa, tính — hợp y chang con thật của cô !”

Hạ Thiển xong, Ôn Dĩ Đồng bật .

Thực cô cũng chẳng bận tâm Tần Sương , ở viện nghiên cứu cũng chẳng gây ảnh hưởng gì lớn tới cô.

Nói dứt, Hạ Thiển bĩu môi phía cửa:

“Chị kìa, Tào Tháo Tào Tháo tới!”

Ôn Dĩ Đồng đầu theo — quả nhiên, Tần Sương mặc váy dài, trang điểm kỹ càng bước căn tin.

Có lẽ hôm nay là ngày cuối cô làm việc ở đây, nên cũng chẳng buồn mặc bộ đồ bảo hộ thí nghiệm xí nữa, trong đám đông đúng là khá nổi bật.

“Mới đóng phim thôi mà ăn mặc như công công trống lộng , đúng là hết nổi.”

Hạ Thiển bĩu môi lẩm bẩm, cúi đầu tiếp tục ăn, còn Ôn Dĩ Đồng cũng chẳng thèm để ý nữa.

ngờ, một đôi giày cao gót nhanh chóng dừng mặt cô.

Tần Sương hất cằm, giọng đầy căm hận:

“Ôn Dĩ Đồng, nếu vì cô, làm từ tiềm năng sáng giá của viện nghiên cứu, biến thành một bà lao công quét rác chứ?

Hôm nay sắp rời khỏi đây , cô đang đắc ý ?”

Loading...