Ôn Dĩ Đồng đợi một lúc, :
— “Bạch tiểu thư, băng vệ sinh cô cần mua xong , mở cửa !”
Vừa dứt lời, cửa phòng vệ sinh từ bên trong mở , nhưng bước Bạch Vân Vân, mà là một phụ nữ lạ mà cô .
Người phụ nữ liếc cô một cái:
— “Có bệnh , họ Bạch .”
Cô lầm bầm một câu, rửa tay thẳng ngoài.
Ôn Dĩ Đồng c.h.ế.t lặng tại chỗ, tay nắm chặt túi băng vệ sinh.
Cô thể nhớ nhầm phòng của Bạch Vân Vân; nhà vệ sinh lớn, chỉ vài phòng, và lúc các phòng còn đều mở cửa, ai ở trong.
Cô cầm đồ, trở phòng riêng, định hỏi Hách Vũ Thành xem rốt cuộc Bạch Vân Vân đang làm gì.
khi đẩy cửa phòng, cô thấy Bạch Vân Vân đang cạnh Hách Vũ Thành, lau nước mắt kể lể:
— “Vũ Thành, cô Doãn cũng cố ý, là do gần đây ở bên quá, lẽ khiến cô tức giận.”
— “Anh cũng đừng trách cô , và cô mới quen, cô thích cũng bình thường, chỉ là… buồn thôi, thật sự làm bạn với cô .”
Ôn Dĩ Đồng nhíu mày, rối cả lên.
Cô khẽ khi những lời . Bạch Vân Vân giật , cô một cách cẩn thận:
— “Cô Doãn, cô về !”
— “Tôi về ăn cơm, nên , đường mua đồ cho cô ?”
Tô Kinh Thần tất cả những gì đang xảy mặt, bên hỏi:
— “A Đồng, lúc nãy tiểu thư Bạch em cãi với cô trong nhà vệ sinh, đó em , em thế?”
Ôn Dĩ Đồng ngờ Bạch Vân Vân những lời như với Hách Vũ Thành.
cô vội vạch trần, mà bình tĩnh hỏi:
— “Thật , tiểu thư Bạch còn gì nữa ? Nói tại cãi với cô trong nhà vệ sinh?”
Tô Kinh Thần mặt hiện nụ thích thú:
— “Tiểu thư Bạch , em mắng cô là hồ ly tinh, chỉ quyến rũ đàn ông.”
Ôn Dĩ Đồng câm nín, cô còn tưởng Bạch Vân Vân sẽ điều gì mới mẻ, ai ngờ vẫn là những chuyện cũ.
— “Cô còn , cô khỏe, suýt ngất trong nhà vệ sinh, vốn em dìu một chút, kết quả em luôn.”
Tô Kinh Thần thẳng hết, giấu gì, kể tất cả những gì Bạch Vân Vân với Hách Vũ Thành cho Ôn Dĩ Đồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-281-lop-tra-xanh.html.]
Sau khi xong, Ôn Dĩ Đồng Bạch Vân Vân.
— “Tiểu thư Bạch mắng cô, cô chứng cứ ?”
Bạch Vân Vân co vai , tỏ vẻ sợ hãi:
— “Nhà vệ sinh camera, làm gì chứng cứ , cô đừng giận, trách cô, những lời đó cô cố ý.”
Ôn Dĩ Đồng tranh cãi thêm:
— “Cô bỏ mặc cô một trong nhà vệ sinh, dìu cô ?”
Bạch Vân Vân “thông cảm”:
— “Tôi cô dìu, dìu cũng nghĩa vụ của cô, vốn dĩ làm phiền cô khi nhờ cô cùng .”
Quả thật là lời phi lý.
— “Vậy cái cầm tay là cái gì?”
Ôn Dĩ Đồng đặt thẳng túi băng vệ sinh xuống bàn:
— “Cô cô đang trong kỳ kinh, mới mua cho cô, mua xong thì cô còn ở nhà vệ sinh, mà giờ xuyên tạc?”
Bạch Vân Vân cắn môi, núp lòng Hách Vũ Thành:
— “ cũng trong kỳ kinh, cũng cái là mua cho ai.”
Ôn Dĩ Đồng ngờ cô vô liêm sỉ đến , hóa từ đầu ý định bày mưu tính kế với cô.
Bạch Vân Vân Hách Vũ Thành với ánh mắt đáng thương:
— “Vũ Thành, cô thích ? Nếu đối xử tệ với ? Tôi mới là vị hôn thê của , xen tình cảm của khác.”
Hách Vũ Thành cả buổi vẫn im lặng, nhưng xong lời , sắc mặt đổi.
Ôn Dĩ Đồng tiếp tục diễn trò với Bạch Vân Vân, cũng chẳng ai trả cát-xê.
Cô rút điện thoại, mở một bản ghi âm, tất cả cuộc trò chuyện trong nhà vệ sinh giữa cô và Bạch Vân Vân vang lên rõ ràng.
Bạch Vân Vân ngỡ ngàng, ngờ cô ghi âm!
Nhìn sắc mặt trắng xanh của cô , Ôn Dĩ Đồng thong thả trở về chỗ :
— “Tiểu thư Bạch rõ ? Nếu cô vẫn quên, nhớ nhầm sự thật, thể bật nhiều , đến khi cô nhớ .”
Ôn Dĩ Đồng là tao nhã, định đấu khẩu với Bạch Vân Vân ngay tại nhà hàng, cũng lên tin tức xã hội.
cô cũng thể coi là kẻ ngốc, yên chịu trận.
— “Bây giờ sự thật rõ ràng, tiểu thư Bạch lẽ nên xin . Tôi cô cảm giác bất an với Hách Vũ Thành là bình thường, nhưng ai cũng tranh giành với cô. Chiêu trò nữ tính cạnh tranh, cô chọn nhầm đối tượng .”